Có một câu nói rất đúng, là "Tửu tráng túng nhân đảm."*
*Uống rượu cho người ta thêm can đảm, nhút nhát cũng thành to gan. Không biết Việt Nam mình có câu nào tương đương không ?
Trước mặt Kim chủ, thậm chí Bánh bao sữa còn "Túng" im đậm viết hoa luôn.**
** Túng trong "túng quẫn" í ạ.
Nhưng Bánh bao sữa đã uống đầy một bụng rượu rồi.
Tối nay Kim chủ dịu dàng với cậu quá, lại còn đồng ý ôm cậu.
Bánh bao sữa mím môi, cẩn thận thăm dò vươn tay ôm lấy hắn.
Tim cậu đập như trống, cứ sợ giây sau sẽ bị ném văng ra.
Thế mà cậu không bị ném ra, lại còn nghe được tiếng cười khẽ của Kim chủ.
Bánh bao sữa vừa hạnh phúc vừa vui mừng, cậu nép trong lồng ngực Kim chủ đỏ mặt nghĩ mình háo sắc đến liều mạng, không làm bé ngoan nữa, không biết Kim chủ có thể ờm… này kia nọ với mình không nhỉ?
Đã ầm ĩ cả đêm rồi, giờ Kim chủ ôm người nhắm mắt dưỡng thần, chẳng thể ngờ nổi bé con trong lòng đang bắt đầu soạn đầy những áng văn 18+.
Tài xế đã làm việc cho Kim chủ nhiều năm, ông lái xe vô cùng ổn định. Kim chủ thấy người trong lòng không động tĩnh, hắn nghĩ cậu đã ngủ nên lúc đến khách sạn hắn bế thẳng người xuống xe.
Bánh bao sữa: “!”
Đây là loại đãi ngộ gì thế này?
Bánh bao sữa sợ đến không dám giãy giụa, lời ra cũng thành nói lắp: “Ngài ngài ngài sao lại bế em? Em em em tự đi được mà!”
Kim chủ lấy áo khoác của mình trùm Bánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-deu-la-gia/1302649/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.