Mắc màn , đắp chăn cho ông Đỏ cẩn thận, Gạo đi ra ngoài hè ngồi, đêm nay trăng thamh gió hiu hiu thổi. Kể từ hôm ômg Đỏ ốm, Gạo không hay nằm bên buồn, mà trải chiếu nằm ngay mấy cái ghế uống nước. Nói thì bảo gở, chứ Gạo sợ ông Đỏ chết , nằm đấy lâu lâu vào sờ xem ômg còn thở hay là không.
Ngồi một mình, Gạo nhìn lên trời, đêm nay là đêm mà đáng lí nếu được nhà bà Thanh ông Long cho phép, thì bà mù sẽ đến cúng cho cô Hường, không nhữbg vậy còn cải táng mộ mành cho cô an nghỉ . Thế nhưng mọi chuyện không thành, Gạo chỉ có thể ngồi ở đây lo lắng, chỉ mong tất cả sẽ không sao.
Nghĩ thì bà mù nói cũng đúng, cứ như thể cô Hường linh thiêng không muốn người ngoài can thiệp vào, lúc chưa biết gì, thì Gạo được sang nhà bà thanh làm, sau khi phát hiện ra sự thật thì lập tức cô bị đuổi. Bà Thamh cũng không đồng ý cho cúng bái liên quan, cắt đứt mọi thứ không cho ai can thiệp. Thôi thì… mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên, chuyện có đi đến đâu cũng là ý trời.
Cùng thời điểm ấy tại phòng của Thảo, nó mới bị chồng hà h thêm mấy hiệp nữa khiến nó đau từ tromg ruột đau ra. Trên cái váy lụa mặc ngủ rớm máu khắp nơi, nó không dám tin nó với chồng yêu nhau kiểu này. Ai không biết lại nghĩ nó bị chồmg đánh thì đúng hơn.
Sau bữa cơm tối, nó lên phòng lúc chín giờ cho đến giờ là hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-cua-cai-ngheo/2566548/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.