Bữa cơm của mẹ chồng và nàng dâu căng thẳng vô cùng, đồ ăn thì ngon xong lại chẳng được ăn thoải mái, muốn gắp miếng to, thì bà Thanh lại nhòm.
– dọn bát đi ! Định lừa việc cho ai? Dọn xong theo tao ra ngoài tiệm , rồi tao dạy cho các tính lãi
– U ơi, nhất định con phải học cách tính hả U?con cứ nghĩ người ta cầm đồ rồi mình lấy bao nhiêu lãi thì bao chứ, mắc mớ gì phải tính.
Thảo nghe tới việc thì gãi đầu, với lại nó không thích học hành từ bé , giờ bắt nó ngồi tính toán sổ sách còn cực hơn đánh vật. Bà Thanh lườm nó ra đều khinh rẻ, bà nói:
– Tao nói từ hồi chưa cưới rồi đấy , nhà tao cưói vợ cho con,chứ không phải lấy thêm đứa ô sin để ở nhà bưng bô đổ cứt . Tao không biết thầy mày ở nhà dạy dạy nhẫn nhịn ra sao, điều hay lẽ phải thế nào, nhưng trong nhà tao không có chuyện vợ ở nhà đến bữa thì ăn, đến giờ đi ngủ. Làm vợ trong cái nhà này phải thức khuya dậy sớm hơn người làm, sổ sách tính toán cộng cho đủ , cho đúng. Không những lo cho nhà, trại lợn lúc nào cũng phải xuống thăm nom, biết đàn lợn nào mấy tháng,đến kì tẩy giun tẩy sán, hay bẻ nang tiêm phòng hay chưa … đàn bà thời nay dẹp cái ý nghĩ ngoan hiền nhịn nhục ấy đi, đàn bà thời này phải làm ra tiền, làm cả phần của đàn ông ấy, thì chồng nó mới nể . Thế mới có câu gái có công,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-cua-cai-ngheo/2566500/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.