… Bà Thanh đi xuống bếp đun nước pha trà, để ông Long ngồi đấy tiếp khách. Sau khi băng bó vết thương cho ông Đỏ xong, ông Long đập mạnh một cái vào lưng con trai trách:
– Mắt mày để đi đâu mà mày lao vào bác ấy? Tao bảo ngay rồi, đi đứng cho đàng hoàng vào ,tuổi bác Đỏ cũng cao, bác ấy mà bị làm sao thì tao biết thế nào. Con với chẳng cái!
Lão Long cứ thế trì triết con trước mặt ông Đỏ, Quý cúi mặt không dám nói lời nào. Ông Đỏ xua tay đỡ lời cho quý
– Không phải do cháu nó đâu, cũbg do tôi vội, lại không chú ý quan sát nên mới xảy ra chuyện. Tôi không sao đâu, chỉ là vết thương ngoài da mà. Thôi, xin phép tôi về.
Ông Đỏ toan đứng lên thì ông Long liền đỡ, ấn ông Đỏ ngồi lại xuống ghế, ông Long nói:
– Ấy sao thế được,bác Đỏ cứ khách sáo, toàn anh em cả. Cháu nó làm bác thàbh ra thế này,em mà không làm được gì thì tội cho cả nhà em lắm. Bác ngồi đây cũng đến bữa rồi còn gì, về nhà cũng phải ăn, chi bằng anh em ngồi làm vài chén tâm sự…
– Thôi!tôi cảm ơn nhưng tôi không ở được . chả giấu gì chú, bà nhà tôi đang nằm viện, tôi về chạy tiền đem lên. Ở đấy giờ chỉ còn mỗi cái Gạo, không có tiền người ta không cho thuốc chú ơi.
Ông Đỏ nói không hết được cả câu vì run giọng, cứ nghĩ vợ mình sắp chết ông không tài nào bình tĩnh nổi. Thế mà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-cua-cai-ngheo/2566441/chuong-36.html