… – Gớm chửa! Mới sáng ngày ra định dắt ăn xin vào đây vơ vét hay gì? Sao! Hôm trước lấy cớ bán vài con cá chết thối ,thế hôm nay định bán cái giống gì ở đây?
Hai anh em đang to nhỏ với nhau thì tiếng dép loẹt quẹt từ hiên nhà đi vòng ra ngoài sân vang lên the thé, không chỉ có Thảo mà đến Hiếu còn phải giật mình. Khuê bước xuống, nhìn em chồng bằng nửa con mắt khiến Thảo toát mồ hôi hột. Hiếu giải thích:
– À… cái Thảo nó…
– Câm mồm! Chỗ anh lên tiếng ở đây à?
Khuê trừng mắt chỉ thẳng vào mặt chồng khiến Hiếu tắt ngúm, không dám nói nửa câu. Ả đi ra chỗ cái Thảo, nhìn một lượt từ chân lên đến đầu dò xét. Thấy nó úp cái nón vào người, Khuê giật phăng cái nón ra ,ả nói:
– Tao nói cho anh em nhà mày biết, đây là nhà tao. Không phải chỗ anh em mày nói chuyện, khi chuyện cũ tao không đếm xỉa thì đừng nghĩ tao quên. Và đừng nghĩ có thể dấm dúi cái thứ gì cho nhau mang về. Tao cấm đấy!
Vẻ mặt của Khuê khiến Thảo sợ vãi linh hồn, bình thường nó toàn gặp người hiền,đến thầy u nó chửi vẫn cãi chem chẻm ,vậy mà đứng trước người đàn bà vừa có tiền, vừa đanh đá như chị dâu thì nó không thốt được thành lời. Nói đâu hay ,đến Hiếu là chồng mà còn không dám mở mồm bênh em lấy nửa lời.
Thảo biết thân biết phận đứng lên, lí nhí xin phép:
– Dạ em chào anh chị em về ạ.
Thảo lầm lũi đội cái nón lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-cua-cai-ngheo/2566436/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.