Editor: Tịnh
Tống Duệ kiên trì: “Đừng để ý đến tôi, tôi không chấm đồ gia vị, làm cho nó đi.”
Tống Thần không có nhiều tật xấu giống như hắn, cái gì cũng ăn được.
Tướng quân nhíu mày: “Ăn không ngon.”
“Không sao.” Tống Duệ bưng đậu phụ thối ra, gia vị đặt ở sát khay: “Tôi nếm thử một miếng.”
“Thế à.” Tướng quân nhìn bóng lưng hắn suy tư. Nếu không ăn được tỏi không ăn hành, vậy thì đổi thành mặn ngọt.
Anh phát hiện, Tống Duệ đặc biệt thích nấm kim châm và nấm hương, nấu cái gì cũng không quên thêm một chút vào, ngay cả canh sườn cũng cho vào không ít, nấu teo lại luôn.
Bạch Vô Trạch lấy một ít ra, cắt nhỏ rồi thêm gia vị vào, lại thêm một chút thịt nạc và bột mì, làm đặc một chút, bỏ vào trong nồi đun thêm một thời gian.
Anh đặc biệt dùng một cái chén nhỏ để diễn, đợi Tống Duệ tới: “Cái này là nước chấm cho em, bên trong có nấm kim châm và nấm hương em thích nhất.”
“Thật sao?” Tống Duệ dùng đũa chấm một chút, tuy rằng đã cắt rất nhỏ rồi nhưng mà vẫn nhìn ra được: “Tướng quân thật chu đáo.”
Tướng quân: (〃→. →〃)
“Em nếm thử đi, có hợp khẩu vị không?” Tướng quân xốc lồng hấp lên, lấy thịt hấp khô và cá gì không rõ ra.
“Ừ.” Tống Duệ đi ra ngoài gắp một miếng đậu phụ thối rồi lập tức chạy trở về nhúng vào đồ gia vị. Đầu tiên là cẩn thận cắn một chút xíu, nếm thử hương vị không tồi mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-cu-vat-chet-deu-thich-thuong-ta/2477954/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.