Editor: Tịnh 
“Có khác gì đâu.” Tướng quân đứng lên, đi tới vòi hoa sen mở nước ra tắm. Bởi vì Tống Duệ nhìn cho nên anh che kín họa mi bé bỏng, đưa lưng về phía Tống Duệ. 
“Đã lên giường rồi mà còn thẹn thùng?” Tống Duệ ngửa mặt nằm ở trong bồn tắm, tiện tay cầm một cái khăn ném qua, “Mắc cỡ gì chứ?” 
Tướng quân tiếp nhận khăn mặt, móc lên giá treo khăn mặt bên cạnh, quay đầu liếc hắn, “Lưu manh!” 
Tống Duệ liền nở nụ cười, “*Quân tử thản đản đản, tiểu nhân giấu đinh đinh. Anh muốn làm tiểu nhân em cũng chịu thôi.” 
* Trong quan niệm quân tử – tiểu nhân của Nho giáo có câu “Quân tử thản đãng đãng, tiểu nhân trường thích thích” (Quân tử bao giờ trong bụng cũng thẳng lòng lọng, tiểu nhân bao giờ trong bụng cũng lo ngai ngái),sau được chế thành “Quân tử thản đản đản, tiểu nhân giấu đinh đinh” (Quân tử bao giờ cũng thả rông trứng, kẻ tiểu nhân mới giấu chym =)))) 
Tướng quân vẫn che kín, không cho hắn xem. 
“Không biết xấu hổ.” (→_→). 
Tống Duệ bật cười, “Ừ, anh biết xấu hổ.” 
Có lẽ tướng quân quên mất ai trên ai dưới, rõ ràng là Tống Duệ chịu thiệt. Mà cứ như hắn hào phóng chiếm được lợi, còn tướng quân lại hẹp hòi như thể chịu thiệt, nhân vật hoàn toàn bị đảo ngược. 
Tống Duệ tắm xong, đứng lên đi tới dưới vòi hoa sen cùng tướng quân, thuận tiện liếc mắt đánh giá chỗ bị anh che, “Không nhỏ mà, sao tự ti thế?” 
Tướng quân xoay người lại, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-cu-vat-chet-deu-thich-thuong-ta/2477868/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.