Editor: Tịnh 
Tống Duệ sửa lại cổ áo một chút, lần thứ hai đi ra ngoài, trên mặt mang theo nụ cười tiêu chuẩn. 
Tiếng đóng cửa cũng cố ý làm rất lớn để những người khác nghe thấy, vừa rồi do hắn im hơi lặng tiếng cho nên mới nghe phải cuộc nói chuyện đó. 
Lần này quả nhiên nhận được đãi ngộ khác, mọi người mới rồi còn nói chuyện vui vẻ im bặt, Từ Nhuận nhiệt tình đưa ghế cho hắn ngồi, “Con ra đây làm gì?” 
Tống Duệ cố ý chống eo, bày làm ra dáng vẻ bị mây mưa, “Không ngủ được nên ra ngoài một chút.” Hắn tựa hồ nghĩ đến gì đó “Đúng rồi, mọi người đang nói chuyện gì vậy? Có vẻ vui thế.” 
Cả người Từ Nhuận cứng đờ, vẻ mặt có chút mất tự nhiên. 
“Không lẽ đang nói đến chuyện của con?” Tống Duệ giống như vô ý hỏi, “Mọi người có thấy tin tức của con không, con rất lui vòng bỏ hết vì Vô Trạch.” 
Sắc mặt Từ Nhuận khó coi, “Con nghe thấy?” 
“Dạ?” vẻ mặt Tống Duệ vô tội, “Nghe thấy gì ạ?” 
Hắn nằm nhoài trên bàn, lấy tay chống cằm, “Chẳng qua con cảm thấy nếu tiếp tục con đường đó thì danh tiếng sẽ không tốt, ảnh hưởng tới sự nghiệp Vô Trạch. Dù sao cũng là tướng quân, con không thể làm ảnh hưởng đến anh ấy.” 
Sắc mặt Từ Nhuận dịu hơn một chút, “Con có thể nghĩ được như vậy thật tốt, đương nhiên cũng không cần có áp lực trong lòng, không có việc cũng đừng lo, Bạch gia chúng ta vẫn nuôi con được.” 
“Vâng.” Có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-cu-vat-chet-deu-thich-thuong-ta/2477864/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.