Thượng Tu Văn tối hôm trước lúc đang ăn cơm ở nhà thìcó điện thoại gọi đến, chỉ nghe một lát rồi đột nhiên sầm mặt xuống, đi ra bancông nói chuyện rất lâu mới trở lại bàn ăn, nói anh phải lập tức đến thành phốJ, là thành phố giáp với tỉnh này. Cam Lộ hỏi đi mấy ngày, anh chau mày nghĩngợi rồi nói khoảng 2, 3 ngày là đủ.
Cô để anh tiếp tục ăn cơm, còn mình thì lập tứclên lầu thu dọn hành lý cho anh. Lúc cô xách vali xuống nhà, nghe thấy ThượngTu Văn nói: “Chuyện đến nước này, e rằng cậu ứng phó không nổi rồi.”
“Con tìm hiểu tình hình xong thì phải lập tức gọi điệnthoại cho mẹ.”
Hai mẹ con nhìn thấy cô đi xuống bèn im bặt. Sự imlặng kì lạ này khiến cô bất giác đứng khựng lại ở cầu thang hồi lâu, trong phútchốc, cô có một cảm giác rất kì lạ, cái nhà này có những việc mà cô không thểxen vào.
Thượng Tu Văn bước tới, một tay đỡ lấy vali, cười nói:“Lộ Lộ, anh đi trước đây, đến đó rồi anh sẽ gọi cho em.”
Thái độ và giọng nói của anh vẫn không có gì đổi khác,không có vẻ gì là trầm trọng như lúc nãy khi nói chuyện với mẹ anh. Khoảng 11giờ, anh gọi vào di động của Cam Lộ, báo với cô anh đã đến nơi, còn dặn dò côđi ngủ sớm.
Lúc nghe điện thoại, Cam Lộ đã nằm trên giường, nhưngkhông tài nào ngủ được, cái cảm giác xuất hiện trong cô lúc đứng ở cầu thangvẫn bám lấy cô.
Thượng Tu Văn cùng bạn mình là Phùng Dĩ An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-co-tinh-yeu/1937610/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.