Edit + Beta: Jojo Nguyen
Ân Thành Lan mặc trung y(*) thuần trắng dựa vào đầu giường, trong tay cầm một cuốn sách cổ bìa xanh, tóc hắn quá đen, sắc mặt lại quá trắng, hiện ra mặt mày cực kỳ sạch sẽ bắt mắt, lông mi dài tạo thành một dấu ấn đặc biệt, ngũ quan rõ ràng, sườn mặt yên bình, thời điểm tĩnh tọa tựa như một bức tranh thủy mặc nhẹ nhàng mà thanh lịch.
((*) Trung y: người xưa khi ra ngoài thường mặc 3 lớp áo: áo lót, áo sơ mi và áo khoác ngoài. Trung y là lớp áo sơ mi ở giữa)
Một tay hắn cầm sách, lẳng lặng nhìn.
Linh Giang thầm nghĩ: "Cái tay này không có vấn đề gì." Sau đó đưa tầm mắt đóng đinh trên một cái tay khác.
Bàn tay thon dài mà Linh Giang rất yêu thích kia đang vuốt ve đầu một con chim.
Lửa giận từ dưới bụng lập tức thiêu rụi lên đôi mắt, làm nóng mắt y, chua cổ họng y.
"Hắn còn chưa từng sờ ta như vậy đâu."
Linh Giang lạnh lùng nhìn Thần ưng mười vạn ưng mới có một Hải Đông Thanh, cứ như vậy dùng đầu cọ vào ngón tay Ân Thành Lan nịnh nọt, trong cổ họng phát ra tiếng hừ hừ, trông dáng vẻ thoải mái vô cùng.
Hóa ra đây chính là Thần ưng, cũng chỉ được như thế, trong lòng Linh Giang phẫn nộ nghĩ, y còn chưa cọ Ân Thành Lan như vậy đâu.
Hải Đông Thanh nằm nhoài trên đùi Ân Thành Lan, lật mình, hai cái móng vuốt chổng lên trời, tin tưởng lộ ra cái bụng phủ đầy lông tuyết trắng, Ân Thành Lan lại đưa tay chuyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-chinh-la-loai-chim-nhu-vay/57996/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.