Edit + Beta: Jojo Nguyen
Hướng ngược lại là cánh rừng hiểm trở của Tây Nam, nơi có những con sông nhằng nhịt ào ạt chảy qua rừng.
Tiếng chém giết từ chỗ sâu trong rừng rậm kéo dài đến quan đạo, âm thanh của binh khí xuyên thủng qua da thịt cùng tiếng ma sát khi va chạm với đá làm người ê răng.
Liên Ấn Ca lưu loát đâm thủng người đối diện, máu từ trên cổ phun ra bắn vào trên mặt, hắn nhấc chân đạp mạnh lên thi thể, rút bội kiếm ra, liếm liếm vệt máu trên khóe môi, nhướn mày nở nụ cười, đối với một người ở cách đó không xa hô: "Nghịch tặc? Không nghĩ tới có một ngày ta cùng gia cũng có thể khoác trên lưng tội danh mưu nghịch này."
Người nọ xoay người, là Phùng Kính.
Liên Ấn Ca trở tay chém rách ngực một người, tiếp lấy thi thể vẫn còn lưu hơi ấm, ném sang bên cạnh, nâng mũi kiếm nhỏ máu lên chỉ vào Phùng Kính: "Nếu luận mưu nghịch, ta với gia so ra đều kém vị chủ tử của ngươi trăm triệu lần."
Lúc Linh Giang cùng Tề Anh chạy tới, Liên Ấn Ca đã giết đỏ cả mắt rồi, khóe môi đỏ thắm giống như vừa uống máu ăn thịt, chống chuôi kiếm đứng ở giữa đám thi thể, trên mặt lại là vẻ tươi cười.
Linh Giang bay đến trước mặt hắn, thấy đôi mắt phượng hẹp dài hơi cong cong kia lập loè lệ quang, một giọt máu từ trên khóe mắt hắn chảy xuống, như là nước mắt rơi xuống mu bàn tay.
Linh Giang hơi nao nao, Tề Anh kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-chinh-la-loai-chim-nhu-vay/2306143/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.