Edit + Beta: Jojo Nguyen
Đó là một cảnh tượng khó có thể hình dung.
Vạn Hải phong đá đen sừng sững như núi tiên trên biển bị thiêu đốt trong ngọn lửa cam hồng, Ngự Phượng các lầu sân tổ chim tinh xảo chậm rãi cháy đen trong ánh lửa, kèm theo tiếng đốt cháy phập phùng, khẽ nghiêng nghiêng sụp đổ, từ vách núi rách nát chìm vào trong đại dương mênh mông.
Trên mặt biển có ngói vỡ tường đổ, cũng có vô số chân gãy tay rụng, máu tươi nhuộm đỏ từng đợt sóng cuộn trào, từng luồng từng luồng dâng lên hòa vào trong biển rộng, mang theo gỗ vỡ cùng thi thể lạnh lẽo chôn vùi dưới đáy biển xa xăm vĩnh viễn không thấy ánh mặt trời.
Bầu trời cũng rực đỏ, bị biển máu phản chiếu, bị lửa lớn hừng hực thiêu nướng, vô số chim bồ câu, oanh tước, chim nhạn, chim hộc bay quanh núi bồi hồi, thật lâu không tiêu tan, tiếng chim hót thê lương trong tiếng chém giết như một khúc ca bất an hoang tàn, ngày đêm không dứt trên Vạn Hải phong.
Ngọn lửa thiêu ba ngày, bầy chim lượn quanh ba ngày.
Cách đó ba mươi dặm, trong một khu rừng bí ẩn, thị vệ đi tới bên người Ân Thành Lan, ghé sát lỗ tai thấp giọng nói: "Gia, người huấn luyện trong các tổ đã thử qua, còn rất nhiều chim xua đuổi không chịu đi, lại tiếp tục như thế..."
Ân Thành Lan trông thấy cờ ngũ sắc bên hông của thị vệ, giơ tay rút ra, nắm ở trong tay quan sát tỉ mỉ.
"Màu đỏ như máu, đen như bóng đêm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-chinh-la-loai-chim-nhu-vay/2306128/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.