CHƯƠNG THỨ BẢY MƯƠI BẢY
“Chưa đủ cẩn thận.”
…
“Mày nghĩ mày ghê gớm lắm sao?”
“Mày đ*o biết đá người thì không đá vào mặt à?”
“Chân mày con mẹ nó vừa thúi vừa bẩn muốn chết, mày có giỏi thì đứng lên đá tao nè, giẫm vô mặt tao nè!”
Phu canh không chút khách khí, sút liên tục vào người Hắc Vô Thường tỉnh Giang Nam đang nằm tê liệt dưới mặt đất, như thể đang nhảy múa trên thân xác kẻ thù không đội trời chung. Đôi chân bự chà bá cứ đạp bùm bụp lên mặt của gã, Tưởng Quỷ thân là Hắc Vô Thường tỉnh Giang Nam, tuy rằng có thực lực cao siêu, trước nay luôn được công nhận là người số một sau Phán Quan, nhưng gã liên tiếp bị thương nặng còn phải chịu phản phệ do bị cướp mất Sổ Sinh Tử, giờ đây hoàn toàn không còn sức để phản kích, chỉ đành trợn to hai mắt độc ác nhìn phu canh chằm chằm.
Bỗng nhiên ngó thấy ánh mắt quỷ dữ của đồng nghiệp, cả người phu canh chợt run lên, suýt chút nữa hết đạp nổi. Nhưng khi quay đầu nhìn về phía Liệt Thần và Liên Hề, ông ta như được buff thêm tự tin.
“Bố mày đánh không chết mày này!”
Bụp bụp bụp!
Tưởng Quỷ: “…”
Cái câu ‘hổ xuống đồng bằng bị chó khinh’ nhất định là đang nói gã mà.
Phu canh sao dễ dàng hả giận được, mấy năm nay Hắc Vô Thường tỉnh Giang Nam luôn coi thường ngay cả cái liếc mắt cũng lười bố thí cho ông ta. Trong mắt Tưởng Quỷ, chỉ có kẻ mạnh với mỹ nhân là không thể đánh thôi. Mà sure kèo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-chet-cung-khong-cuu-noi-the-gioi/1738285/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.