CHƯƠNG THỨ BẢY MƯƠI TƯ
“Nhưng trông anh… chả khác gì tên sát nhân biến thái ấy!”
…
“Khắc chết người?” Liệt Thần cau mày, kinh ngạc nhìn Liên Hề.
Trên đường đi đến cổng lớn bệnh viện, Liên Hề bình tĩnh nói: “Khắc chết người, chưa nghe bao giờ à? Có người trời sinh mệnh cách quá lớn, vừa ra đời đã khắc chết mẹ, sau đó khắc chết những người thân khác của mình. Nghiêm trọng hơn, tất cả bạn bè từ nhỏ đến lớn chỉ cần chơi hơi thân đều gặp tai ương, chết oan chết uổng. Thiên Sát Cô Tinh, có biết từ này không?”
Liệt Thần im lặng nhìn Liên Hề, không nói gì.
Liên Hề lẳng lặng nhìn hắn, rồi quay đầu hỏi phu canh: “Chắc ông cũng biết chuyện này nhỉ?”
“Hả, cái đó…”
Còi báo động trong lòng phu canh réo inh ỏi, ông ta lấm lét dòm Liên Hề một cái, rồi ngó sang Liệt Thần.
Chuyện người phàm có mệnh “cứng” khắc chết người thân, đương nhiên phu canh đã nghe không ít lần rồi. Ông ta làm Bạch Vô Thường tỉnh Giang Nam mấy trăm năm, chứng kiến đủ loại tình yêu đẹp đẽ thê thương sinh ly tử biệt, cũng bắt được rất nhiều vong hồn đáng thương, khi còn sống thì lẻ loi hiu quạnh, cả một đời hoang hoải. Trong số đó, có rất nhiều người cảm thấy mình là Thiên Sát Cô Tinh, khắc chết tất cả những người đối xử tốt bên cạnh mình.
Nhưng mà, trước giờ dưới Địa Phủ không có chuyện khắc chết này.
Mỗi quỷ hồn vào khoảnh khắc đầu thai chuyển kiếp, tên của họ đã được viết lên Sổ Sinh Tử. Sinh tồn hay tử vong chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-chet-cung-khong-cuu-noi-the-gioi/1738282/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.