CHƯƠNG THỨ NĂM MƯƠI
“Thích game đến mức trầm mê.”
…
Lúc Liên Hề dẫn chú Lý về đến nhà, thì bạn cùng nhà đang ngồi trên ghế sô pha ở phòng khách chơi game.
[Hãy giấu ước mơ vào ngàn lá biếc, xin đừng để ước mơ phai tàn ~]
Tiếng nói ngọt ngào của cô gái sừng hươu vang lên từ loa điện thoại, Liệt Thần nghe tiếng mở cửa thì hơi ngẩng đầu. Lúc nhìn thấy người đàn ông trung niên đi sau Liên Hề, hắn hơi ngừng lại chốc lát.
Ồ?
Liệt Tổng thờ ơ liếc qua một lượt, không nói năng gì, tiếp tục cúi đầu chơi game.
Liên Hề giới thiệu: “Chú Lý, đây là bạn cùng nhà của cháu, thuê chung căn nhà này.” Sau đó lại quay sang nói với Liệt Thần: “Liệt Thần, đây là chú Lý, hàng xóm cũ tôi gặp trên đường, nên mời chú ấy về nhà mình ăn cơm chiều.”
Hắc Vô Thường cũng không thèm ngẩng đầu: “Ồ.”
Chú Lý cười gượng sờ đầu: “Tiểu Liên, bạn cùng nhà của cháu… thiệt cá tính.”
Hắn vẫn luôn không coi ai ra gì như thế, EQ cực thấp, mong chú thông cảm… Liên Hề vừa mắng mỏ trong lòng, vừa xách hai cái túi da rắn vào phòng bếp, chú Lý ngồi xổm xuống đất mở túi, bắt đầu lôi đồ đạc trong túi ra ngoài.
“Mớ ngô này ngay vụ mùa hè chú mới hái bữa nay, toàn ngô nếp hông hà, cháu lấy nồi hấp mấy bắp ăn thử đi, ngon lắm.”
“Đây là dầu hạt cải, sáng sớm chú cố ý ghé chợ để ép đó hen. Haha, năm nay nhà chú trữ được hơn ba mươi cân dầu cải, sau này cháu còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-chet-cung-khong-cuu-noi-the-gioi/1738258/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.