CHƯƠNG THỨ HAI MƯƠI CHÍN
“Nếu cậu đứng nhất từ dưới đếm lên trên BXH công trạng, thì cậu có thấy mắc cỡ không?”
…
Cả cuộc đời Liên Hề từ sau khi tốt nghiệp đại học đến nay, thì chỉ còn hai chữ lặp đi lặp lại…
Cá muối*…
(*ngôn ngữ mạng xuất phát từ vùng Quảng Đông, ý chỉ những người không có ước mơ, không vận động và không muốn làm việc.)
Khi còn bé, bởi vì có thể nhìn thấy ma quỷ mà cậu không thể nói chuyện giao lưu với bạn bè cùng lứa, bọn họ đều nói cậu là quái vật. Sau này, người thân bên cạnh cũng lần lượt qua đời, mọi người càng thêm xa lánh cậu. Cho đến khi chuyển vào cô nhi viện, một đứa trẻ không bạn không bè tiếp tục rơi vào cảnh tự khép kín bản thân.
Liên Hề từng cho rằng, sau khi mình chết xuống âm tào địa phủ, Phán quan lật cuốn Sinh Tử Bộ ra thì hẳn trên trang của cậu sẽ viết một chữ “Thảm” đẫm máu. Nhưng khi lên đại học, cậu bắt buộc phải ở ký túc xá, đi làm thêm ngoài giờ để trang trải học phí và tiền sinh hoạt, bất đắc dĩ giao lưu với vài người bạn. Cuộc đời cũng từ một chữ “thảm” luẩn quẩn, biến thành một chú cá ướp muối trong mẻ mới của cửa hàng.
Làm cá ướp muối cũng ok lắm.
Mỗi ngày chỉ việc nghịch điện thoại, chơi game tùy thích, đến tám giờ tối thì đúng hẹn phát trực tiếp, mỗi tháng kiếm ít tiền từ việc nhận đơn đánh thuê.
Liên Hề đã sinh hoạt theo nếp của người về hưu từ lâu rồi, uống Coca Cola ngâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-chet-cung-khong-cuu-noi-the-gioi/1738237/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.