CHƯƠNG THỨ MƯỜI CHÍN
Cây đàn có đứt một sợi dây cung thì ba dây còn lại cũng phải tiếp tục vang lên, đó chính là cuộc sống.
___ Triết gia Ralph Waldo Emerson___
…
Gần chợ lao động Tam Hòa ở quận Long Hoa, Thâm Quyến có một nhóm người được xưng là “đại thần Tam Hòa”, bọn họ sống dựa vào tiền lương làm công theo ngày, cơm ăn hôm nay không biết ngày mai. Không nhà không người thân, họ chen chúc trên một cái giường chung có giá 15 đồng mỗi đêm trong quán cà phê internet chui*, húp bát canh trong veo soi được mặt mình với giá 6 đồng.
(*quán mở chui không theo quy định của pháp luật)
Cuộc sống mỗi ngày cứ vật vờ trôi qua như thế, không thấy hy vọng cũng không thấy ngày mai.
Nhưng đó vẫn là cuộc sống.
Năm 2000, khi Cao Gia Tầm đang chuẩn bị đến Tô Thành làm thuê, thì đồng hương vừa về từ Thâm Quyến hỏi anh có muốn thử xuôi nam làm ăn không.
“Người như chúng ta không học thức không ô dù, chẳng thể so với những sinh viên có ăn có học đàng hoàng được. Cậu đến thành phố thì gì cũng có, ngày nào cũng được ăn uống đầy đủ, tối đến còn được đi quán net lên mạng, thêm cây thuốc lá 50 xu nữa thì đúng bài sống như tiên.”
Cao Gia Tầm không hề nghĩ ngợi, từ chối lời mời của đồng hương.
“Tôi còn phải cố gắng hơn nữa.”
Thế là anh vác cái ba lô thủng lỗ đến Tô Thành.
Người bình thường có thế giới của người bình thường, ở chung trong nhà trọ ghép tám người, không chơi máy tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-chet-cung-khong-cuu-noi-the-gioi/1738227/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.