Sở Lăng Hiên bỗng nhiên đứng lên, liên tục lui về phía sau, “Các ngươi… Sao lại biết ta ở chỗ này?” 
“Giao linh đan ra đây!” Gia Cát Linh Ẩn nói. 
“Hóa ra là vì linh đan, các ngươi tới thật đúng lúc, không cần ta xuống núi giết các ngươi!” Sở Lăng Thiên cười độc địa, lặng lẽ mở bình thuốc độc ra. Loại thuốc độc này chỉ cần hít vào một chút cũng đủ để lấy mạng. Hắn đã uống qua thuốc giải cho nên không cần lo lắng. 
Quả nhiên, sau một lát, tất cả mọi người đều ngã xuống. Sở Lăng Hiên cười ha ha hai tiếng, những người này quả thực là không biết tự lượng sức mình, dựa vào cái gì mà đấu cùng hắn chứ! 
Hắn mang theo kiếm, đi đến bên người Sở Lăng Thiên, lẩm bẩm, “Sở Lăng Thiên ơi Sở Lăng Thiên, ngươi vẫn rơi vào tay của ta. Ngươi biết không? Từ nhỏ ta đã muốn giết ngươi, nhưng mà vẫn không có cơ hội, có thể tự tay giết ngươi là chuyện mà cả đời này ta cảm thấy vui vẻ. Ngươi chết rồi, Sở Lăng Hàn không đáng gây trở ngại cho ta, ta sẽ quay về nước Lăng Nguyệt, lấy lại thứ thuộc về ta!” 
Nói xong, hắn lại nhìn sang Gia Cát Linh Ẩn, thật lâu không nói gì, rồi lại thật lâu sau mới nói một câu: “Ngươi nữ nhân không có lương tâm này, ta phải giết ngươi thế nào đây? Ngươi dám mang thai đứa con của Sở Lăng Thiên, trước tiên ta sẽ lấy đứa nhỏ trong bụng ngươi ra trước! Trước hết giết ngươi cùng nghiệt chủng, ngươi nói xem lúc Sở Lăng Thiên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-cat-linh-an/2141343/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.