“Được thôi, nương nương, vậy xin mời hai người về đi! Linh nhi, chúng ta đi.”
“Từ từ!” Chu quý phi chắn trước mặt hai người, “Ta đồng ý với con! Triêu Hoa, mau quỳ xuống nhận lỗi với Tam tiểu thư đi!”
“Con không muốn!” Công chúa Triêu Hoa quật cường nói, “Con đứng trước mặtphụ hoàng cũng chằng cần phải quỳ, thì sao phải quỳ với ả, ả không sợgiảm thọ ư?”
“Có thể nhận cái quỳ gối của công chúa, có giảm thọ vài năm cũng không sao.” Gia Cát Linh Ẩn cười cười.
“Triêu Hoa! Nghe lời!” Chu quý phi cao giọng, “Con muốn quỳ hay muốn gả cho Bạch Vân Phàm? Tự con lựa chọn đi!”
“Mẫu phi!” Công chúa Triêu Hoa căm giận nhìn Gia Cát Linh Ẩn, xoay đầu sangmột bên, “Muốn quỳ thì tự người đi mà quỳ! Con mặc kệ!”
“Triêu Hoa!” Chu quý phi tức giận, quát lớn, “Con muốn gả cho Bạch Vân Phàm, ngày ngày phải gặp mặt Bạch Vân Nghị sao?”
“Con…” Công chúa Triêu Hoa nghẹn lời, suy nghĩ, đi đến trước mặt Gia Cát LinhẨn một cách vô cùng không tình nguyên, chậm rãi quỳ xuống, nhỏ giọngnói, “Tam tiểu thư, ta sai rồi.”
“Nói lớn một chút!” Sở Lăng Thiên nói.
Công chúa Triêu Hoa không phục, trừng mắt với Sở Lăng Thiên, nhìn thấy ánhmắt lạnh băng của y, không khỏi rụt cổ, lớn giọng: “Tam tiểu thư, ta sai rồi.”
Gia Cát Linh Ẩn cười cười, muốn đỡ nàng đứng lên, nàng lại ghét bỏ tránh đi, tự mình đứng dậy.
“Điện hạ, yêu cầu của con Triêu Hoa đã làm rồi, bên chỗ Hoàng thượng…”
“Yên tâm đi, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-cat-linh-an/2141132/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.