Liên Mộ Vân trở về hành cung, Yên Nhi lập tức chạy đến, hưng phấn hỏi: “Công chúa điện hạ, lúc hiến tế có chuyện gì xảy ra không?”
“Có.” Liên Mộ Vân ra vẻ bình tĩnh, “Gia Cát tam tiểu thư bị tế thiên.”
“Thật ư?” Yên Nhi nhảy dựng lên, “Rốt cuộc Yên Nhi cũng vì công chúa mà trừ khử mối họa lớn rồi.”
“Bốp!” Yên Nhi đang vui vẻ, trên mặt bỗng nhiên trúng một cái tát thật mạnh,Liên Mộ Vân hạ giọng nói: “Hỗn láo! Đúng là ngươi gây rối? Ngươi quênhết lời nói của bản công chúa rồi sao?”
“Công chúa bớt giận!” Yên Nhi không biết bản thân làm sai chuyện gì, nhưngnhìn thấy Liên Mộ Vân nổi giận liền quỳ xuống đất, “Cũng là do nô tỳthấy Tam tiểu thư kia không để công chúa vào mắt, biết rõ công chúathích Thất điện hạ còn không biết tự thấy xấu hổ, trước mặt mọi ngườicòn công khai liếc mắt đưa tình với Thất điện hạ. Nô tỳ chỉ muốn trútgiận giúp công chúa.”
“Ngươi nói thật dễ nghe!” Liên Mộ Vân tức giận nói, “Nếu ngươi thật lòng nghĩcho ta thì sẽ nói với thầy tế là ta bảo ngươi làm như vậy sao? Để hắnlàm quan tư tế đứng đầu nước Đông Lan là chủ ý của ta? E rằng hôm quangươi ăn hai cái tát của Tam tiểu thư nên ghi hận trong lòng, mới muốntrả thù nàng ấy. Ngươi đi đi, bên cạnh bản công chúa không cần một kẻnhư ngươi.”
“Công chúa tha mạng!” Yên Nhi kéo gấu váy của Liên Mộ Vân, “Nô tỳ biết sairồi, công chúa bỏ qua cho nô tỳ lần này đi, công chúa cho dù muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-cat-linh-an/2141097/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.