Sau một lát, Thương Y chậm rãi mở mắt, nhìn thấy Gia Cát Linh Ẩn liền lậptức nheo đôi mắt hoa đào lại, nói: “Linh nhi, vừa tỉnh lại có thể nhìnthấy ngươi ngay, thật cao hứng!” Thương Y vừa nói vừa bắt lấy tay GiaCát Linh Ẩn, ôm vào trong ngực.
“Khụ!” Sở Lăng Thiên ho khan một tiếng, gỡ tay Thương Y ra, đặt tay của chínhmình vào trong tay Thương Y, nói: “Ít nói, ít động đậy đi! Không có Ngọc Hoàng Đơn của ta thì ngươi vẫn còn hôn mê.”
Thương Y ghét bỏ đẩy tay Sở Lăng Thiên ra, vẻ mặt lo lắng, nói: “Ôi, ta tranông nỗi này, ai sẽ bảo vệ Linh nhi đây? Tiểu Thiên Thiên, Linh nhi liền giao phó cho ngươi!”
“Khỏi cần ngươi giao phó!” Thấy Thương Y hình như chưa rõ tình hình lắm, SởLăng Thiên nói: “Bảo vệ Linh nhi là trách nhiệm của ta, ngươi không phải lo lắng, nghỉ ngơi cho tốt, Thanh Y đã đi lấy Thánh Tuyết Đơn, ngươicần phải kiên trì!”
“Linh nhi thật sự là quá tốt…” Thương Y cố hết sức giơ khoé miệng lên, “Tathật mỏi mệt, buồn ngủ, Tiểu Thiên Thiên, Linh nhi giao cho ngươi…”
Sợ Gia Cát Linh Ẩn lo lắng, Sở Lăng Thiên nói: “Tình hình trước mắt củahắn ta nên ít cử động, hôn mê khí huyết lưu động sẽ giảm bớt, có ích đối với bệnh tình của hắn, thuốc vừa mới uống có thể bảo vệ kinh mạch củahắn trong thời gian ngắn, chỉ cần Thanh Y có thể trở về kịp thời, sẽkhông có chuyện xảy ra.”
“Nhưng mà…” Gia Cát Linh Ẩn vẫn còn vô cùng lo lắng.
“Lo lắng có người tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-cat-linh-an/2141061/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.