Gia Cát Linh Ẩn đang đứng ở cửa cung chờ kiểm tra, Sở Lăng Hiên xa xa nhìnthấy nàng, đã bước nhanh đến, chắn ở trước mặt Gia Cát Linh Ẩn, hỏi:“Tam tiểu thư hôm nay tiến cung, vì sao bản vương không biết?”
Gia Cát Linh Ẩn cười lạnh, nói: “Hình như thần như và Vương gia không có quen thân như thế.”
Sắc mặt Sở Lăng Hiên sa sầm, biểu hiện có chút tức giận: “Tam tiểu thư,ngươi có biết ở nước Lăng Nguyệt này, có bao nhiêu nữ tử trông mong bảnvương có thể để mắt liếc nhìn các nàng ấy một cái. Bản vương năm lần bảy lượt hạ thân phận ở trước mặt ngươi, chẳng lẽ ngươi hoàn toàn khônghiểu tấm lòng của bản vương?”
Gia Cát Linh Ẩn lại tiếp tục cười khẩy, lạnh lùng nói: “Vậy vương gia cóthể đi tìm những nữ nhân trông mong người liếc mắt nhìn họ một cái, hàcớ gì phải ở đây làm phiền thần nữ!”
“Ngươi…” Sở Lăng Hiên nghẹn lời, “Cái trò lạt mềm buột chặt bản vương đã thấynhiều rồi. Nếu ngươi ngoan ngoãn theo bản vương, bản vương đảm bảo ngươi cẩm y ngọc thực, so với cuộc sống hiện giờ khá giả hơn gấp trăm lần.”
“Ai chà, không biết vương gia dựa vào đâu mà phán đoán thần nữ đang chơitrò lạt mềm buột chặt vậy?” Gia Cát Linh Ẩn thản nhiên nói, “Vương giacũng quá đề cao bản thân rồi, không phải nữ tử nào cũng mê cẩm y ngọcthực đâu!”
“Vậy ngươi nói xem, ngươi muốn gì? Trên đời này, còn có thứ bản vương không cho được hay sao?” Sở Lăng Hiên kiêu ngạo nói.
“Thứ thần nữ muốn, đúng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-cat-linh-an/2141050/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.