Gia Cát Hồng Nhan đứng chết trân tại chỗ, dễ nhận thấy Sở Lăng Hiên chẳngđể ý xem vừa nãy nàng nói gì, hơn nữa vẻ mặt Sở Lăng Hiên đang lạnhbăng, khi nhìn đến Gia Cát Linh Ẩn liền lập tức tươi cười, nếu bản thânkhông có nghe nhầm thì vừa rồi Sở Lăng Hiên là mời Gia Cát Linh Ẩn đếnphủ đệ của y?
“Thật là…” Gia Cát Hồng Nhan dở khóc dở cười, xấu hổ không thôi, giờ khắc này sự thù hận trong lòng nàng ta với Gia Cát Linh Ẩn, đã đến mức độ khôngcó từ ngữ nào diễn tả được.
Gia Cát Hồng Nhan đi theo qua đó, nói: “Lục vương gia, Tam muội từ nhỏ sứckhỏe yếu, thần nữ sẽ đi cùng với Tam muội, trên đường cũng có thể chămnom muội ấy.”
“Đại tiểu thư an tâm đi, bản vương sẽ chiếu cố Tam tiểu thư chu toàn.” ThấyGia Cát Hồng Nhan theo qua, mặt Sở Lăng Hiên trở nên u ám vô cùng, “Tamtiểu thư, đi thôi.”
“Lục vương gia, thần nữ có việc quan trọng, cần phải lập tức xuất cung, xinLục vương gia thứ lỗi.” Gia Cát Linh Ẩn ra vẻ lạnh lùng nói.
“Linh nhi, đi thôi!” Gia Cát Linh Ẩn vừa mới nói xong, trên đỉnh đầu liền cóbóng râm mát, Sở Lăng Thiên vừa mượn chiếc ô giấy từ chỗ Hoàng hậu, đứng bênh cạnh Gia Cát Linh Ẩn, mỉm cười nhìn nàng, “Ta tiễn nàng xuấtcung.”
Gia Cát Linh Ẩn trong lòng ấm áp, nói với Sở Lăng Hiên: “Lục vương gia, xin cáo từ!”
Sở Lăng Hiên gắt gao siết chặt nắm tay, một tiếng ‘Linh nhi’ của Sở LăngThiên chọc vào thần kinh của Sở Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-cat-linh-an/2141047/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.