Gia Cát Chiêm nghĩ ngợi, gật đầu nói với Đại phu nhân: “Cứ theo ý bà màlàm, hôn sự này cũng không tồi. Chuyện này bà cứ tiến hành đi.”
“Nói như vậy, lão gia cũng đồng ý?”
“Ừ, làm đi.”
“Thiếp biết rồi!” Trong lòng Đại phu nhân cười lạnh, cuối cùng cũng đuổi đượccon ranh này đi rồi, “Ngày mai thiếp sẽ cùng tứ muội tới nói với Linhnhi.”
“Bà xem rồi làm là được.”
Tháng sáu, chính thức bước vào mùa hè ở nước Lăng Nguyệt, tiếng ve kêu râmran không ngừng ở Trục Nguyệt Hiên, khiến cho không ai ngủ yên được.Thanh Y cùng Kinh Phong cũng lười ầm ĩ chọc ghẹo nhau, đều nằm dưới gốccây cổ thụ hóng gió. Hai người ở Trục Nguyệt Hiên lâu như vậy, nhưngcũng không bị ai phát hiện.
Nguyệt Lan phe phẩy chiếc quạt, Gia Cát Linh Ẩn cùng Mộc Tê đang cúi đầu nói chuyện.
“Tiểu thư, nô tỳ đã thăm dò kỹ rồi, đa số hành khất tụ tập trong những ngôimiếu đổ nát ở thành Đông và thành Tây. Hành khất ở thành Đông lập thànhbang phái, trong bang phái già trẻ đều có, có tổ chức quản lý chặt chẽ.Còn hành khất ở thành Tây, cơ bản đều là trẻ mồ côi, chạy nạn từ vùngkhác tới. Những người ở thành Tây thường bị bang phái ở thành Đông chènép, ngày nào cũng có trẻ mồ côi bị đánh chết vì chiếm địa bàn củachúng.” Mộc Tê kể những gì mình điều tra được cho Gia Cát Linh Ẩn biết.
“Ừ, ta biết rồi.” Gia Cát Linh Ẩn gật đầu, “Hôm nào, ngươi dẫn ta tới thành Tây một chuyến.”
“Vâng, tiểu thư.”
“Linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-cat-linh-an/2141040/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.