Đại phu đi tới Trục Nguyệt Hiên, xem bệnh cho Nhị di nương, lắc đầu nói với Đại phu nhân: “Phu nhân, xin hãy nén bi thương, Nhị di nương đã tắtthở.”
Đại phu nhân thở dài, nước mắt rưng rưng: “Làm phiền đại phu, đang khỏe mạnh, làm sao đột nhiên lại ra đi như thế?”
Đại phu mở miệng Nhị di nương, lấy ra từ bên trong một mẩu thức ăn chưatiêu hóa: “Chắc là bị ngộ độc thức ăn, Nhị di nương đã ăn gì vậy?”
“Chẳng lẽ có người hạ độc vào thức ăn?” Vẻ mặt Đại phu nhân u ám, nói, “Vừa nãy các ngươi thấy Nhị di nương ăn cái gì?”
“Bẩm phu nhân, tiểu thư, nô tỳ thấy trên bàn còn thiếu một cái bánh hoa quế, không biết có phải Nhị di nương đã ăn không.” Mộc Tê đi vào, nói.
Đại phu nhân chỉ vào mẩu thức ăn lấy từ miệng Nhị di nương, hỏi: “Đại phu,ông nhìn mẩu thức ăn này, có phải bánh hoa quế không?”
Đại phu cầm mảnh vụn trong tay xem xét, “Đúng là bánh hoa quế!”
Sắc mặt Đại phu nhân trở nên khó coi, lập tức rời khỏi phòng, xem xét bánhhoa quế trên bàn: “Đại phu, ông xem trong bánh này có độc không.”
Đại phu lấy ra một cây ngân châm, cắm vào bánh hoa quế, ngân châm lập tứcchuyển sang màu đen. Trong nháy mắt, sắc mặt Như Mộng trở nên trắngbệch, không nghĩ tới bánh hoa quế mình mang tới, lại hại chết Nhị dinương, đáng giận hơn nữa chính là Gia Cát Linh Ẩn vẫn hoàn hảo đứng ởđây, còn mẹ ruột của nàng đã chết, chỗ dựa duy nhất của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-cat-linh-an/2141034/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.