Gia Cát Chiêm ngồi trên ghế thái sư, gân xanh trên trán vẫn chưa tan hết,đường đường là Thừa tướng của nước Lăng Nguyệt lại bị vợ cắm sừng, trong lòng Gia Cát Chiêm hiện lên mấy chục cách thức để hành hạ đôi gian phudâm phụ kia.
Chỉ chốc lát sau, Đại phu nhân liền dẫn mọi người đến tiền viện, mọi ngườicùng Gia Cát Chiêm chờ đợi Tiêu Chính dẫn hai người kia đến. Trong mànđêm, nụ cười lạnh của Đại phu nhân có vẻ càng thêm sắc lạnh, Lâm Tuyết à Lâm Tuyết, nhiều năm như vậy ngươi ngáng chân ta cũng không ít, hôm nay chúng ta nhất định hãy tính toán với nhau cho xong một lần, diệt trừLâm Tuyết ngươi, rồi dọn sạch luôn cả Dương Thanh, phủ Thừa tướng chỉ có thể là của một mình Tiêu Mẫn ta!
So với sự trấn định của Đại phu nhân, Nhị di nương không nén nổi hưngphấn, nhưng lại không dám biểu hiện ra, đành phải ở trước mặt mọi ngườiđi tới đi lui, đi xuôi đi ngược, thỉnh thoảng trông ra bên ngoài sân,dáng vẻ sốt ruột, “Các ngươi nói Tứ di nương sao lại người như thế? Lúcbình thường đúng là nhìn không ra nha!”
“Bà im miệng cho ta! Đứng sang một bên đi, đừng ở chỗ này làm bẽ mặt!” GiaCát Chiêm quát lớn, Nhị di nương mở miệng ra là nhắc Tứ di nướng, đíchthị là đánh mặt vào mặt của Gia Cát Chiêm.
Nghe thấy Gia Cát Chiêm khiển trách, Nhị di nương không dám làm ồn nữa,ngoan ngoãn lui về một bên, cúi đầu, không dám nói gì nữa.
Như Nguyệt đứng lẩn trong đám người, cơ thể không ngừng phát run, nếu Tứ di nương không còn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-cat-linh-an/137185/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.