Chương trước
Chương sau
Đương nhiên, những điều này đều là lời đồn đại, đồn đại đúng làkhông hề có căn cứ gì hết, ngoại trừ những đại lão trên kia, người phíadưới vĩnh viễn không biết chân tướng lịch sử.

Đây là một lần điều chỉnh thăng cấp thông thường.

Trần Chí Ôn có thể xem như người thu hoạch lớn nhất trong lần điều chỉnh này.

Tỉnh Nam Tô là tỉnh lớn vùng kinh tế duyên hải, có địa vị cực kỳ quantrọng trong bản đồ kinh tế chính trị quốc gia, tỉnh La Phù căn bản làkhông có đẳng cấp bằng nó, tiền đồ chủ tịch tỉnh La Phù và tiền đồ chủtịch tỉnh Nam Tô hoàn toàn bất đồng.

Cho nên, Trần Chí Ôn cóthể từ thường vụ phó chủ tịch tỉnh tỉnh La Phù đến làm chủ tịch tỉnh Nam Tô, có thể xem như đề bạt thật lớn rồi.

Nếu như Trần Chí Ôn có thể làm ra một phen thành tích tại tỉnh Nam Tô, tiếp nhận chức bíthư mà nói, tăng thêm ưu thế tuổi, như vậy. con đường làm quan có thểnói là một mảnh quang minh.

Lúc trước Dương Tử Hiên biết được Hoàng Văn Thanh không bị dời khỏi vị trí chủ tịch tỉnh, trong lòng cònbất bình vì Trần Chí Ôn, muốn bênh vực kẻ yếu.

Dựa theo biểu hiện, năng lực, chiến tích,thời gian công tác, kinh nghiệm năm trước của Trần Chí Ôn, đều có thể có được không ít lãnh đạo trung ương tán thành, hoàn toàn có thể vượt quacánh cửa phó bộ, lên đến chính bộ.

Nhưng thật không ngờ, thậm chí lại có một lần thăng cấp lớn đến như vậy.

Phó bộ cả nước, nếu như chăm chú đếm một chút, chỉ sợ phải có hơn mộtngàn người, nhưng chủ tịch tỉnh, loại quan viên cấp chính bộ này, sốlượng thật sự là ít hơn nhiều lắm.

Không biết có bao nhiêu quan viên cấp phó bộ, cả đời chỉ có thể dừng lại ở cấp phó bộ.

Trần Chí Ôn bước một bước này, coi như là cả Đại Danh hệ đã bước ra khỏi tỉnh La Phù.

Bổ nhiệm tới rất gấp, trong cùng ngày, Trần Chí Ôn liền giải trừ, từnhiệm tất cả chức vụ đảng chính tại tỉnh La Phù, đi đến tỉnh Nam Tô nhậm chức, thường vụ phó chủ tịch tỉnh La Phù tạm thời xuất hiện ghế trống.

……

"Không thể tưởng được, chủ tịch tỉnh vừa bước đi một cái, đã bay xa vạn dặm như vậy." Thạch Phong Tín mời Dương Tử Hiên ra ngoài uống rượu, làm hai chén trước, Trần Chí Ôn đi rất gấp, không thể tiễn đưa, cũng chỉ có thể mời một số người Đại Danh hệ ra uống chúc mừng.

"Tôichắc chắn ở trước lễ mừng năm mới, thời điểm chủ tịch tỉnh đi trung ương họp, liền có thủ trưởng tìm hắn nói chuyện, chắc ông ta đã dự liệutrước sự tình này."

Dương Tử Hiên cười ha ha, nói: "Chỉ là, những người như chúng ta luôn bị mù mờ."

"Thằng nhóc cậu đấy, cậu cũng quá may mắn, tôi vốn nghĩ đến trường hợpcậu đi thành phố Đại Danh, hiện tại xem ra cũng khó có thể rồi, Chí Ônchủ tịch tỉnh đúng là rất coi trọng cậu, ngay cả đi tỉnh Nam Tô cũngmuốn mang theo cậu đi." Giọng điệu Thạch Phong Tín có chút trêu chọc.

"Hiện tại bổ nhiệm còn chưa tới, tôi vẫn chưa biết mình có thể chuyển chỗ không." Dương Tử Hiên lắc đầu.

"Chí Ôn chủ tịch tỉnh bây giờ đã là một tỉnh trưởng, muốn điều cáithân tín tâm phúc đi qua, không phải sự tình một câu thôi sao, thay đổiquan cấp sở vượt qua tỉnh tuy không thông thường, nhưng không phải không có tiền lệ."

Mặt mũi Thạch Phong Tín tràn đầy vẻ trêu tức, nói: "Thằng nhóc cậu, không cần phải chạy một chầu tiệc rượu."

"Được! Đợi chính thức bổ nhiệm xuống, tôi nhất định sẽ mời các anh emđi uống một chầu." Dương Tử Hiên thở dài, nhớ tới lúc trước ở huyện Hồng Thủy, một mực dốc sức làm việc, ký ức trước kia như mới ngày hôm qua, không khỏi cảm khái: "Nói thật ra, tôi vẫn có cảm tình với La Phù,thật sự không nỡ, nơi này là địa phương khởi bước con đường làm quan của tôi."

"Ông anh tôi hi vọng tỉnh Nam Tô sẽ là con đường baylên của cậu." Thạch Phong Tín tiện tay cầm một lọ Ngũ Lương Dịch, rótmột ly, rồi uống một hơi cạn sạch.

"Cám ơn ông anh!" Dương Tử Hiên cũng tự cạn một chén.

"Chúng ta đoán xem, cậu đi tỉnh Nam Tô, khả năng là sẽ đảm nhiệm vị trí gì?" Một chén rượu vào trong bụng, Thạch Phong Tín liền có hứng, trongkhoảng thời gian này, Thạch Phong Tín nhậm chức sở trưởng sở công antỉnh, một vị trí rất thực quyền, có thể nói là quan uy rất mạnh, nóichuyện cũng vang dội hơn nhiều.

"Cái này khó đoán lắm? Còn phải xem Chí Ôn chủ tịch tỉnh nghĩ thế nào đã!" Dương tử mũi cười cười, nói.

"Tóm lại, vẫn là câu châm ngôn kia, tôi chính là một viên gạch dòđường, ở đâu cần, chuyển đến đâu, tất cả đều nghe theo tổ chức an bài!"

"Thằng nhóc cậu lăn lộn gần một năm tại Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, cái tốt học hết, lời nói khách sáo cũng học hết, đã trở thành kẻ dối tránhư vậy rồi, xem ra cậu rèn luyện một năm tại Ban Kỷ Luật Thanh tracũng không uổng công."

Thạch Phong Tín cười mắng Dương TửHiên vài câu: "Dựa theo kinh nghiệm nhậm chức lúc trước của cậu, tại địa phương có kinh nghiệm người đứng đầu đảng chính, quen thuộc kinh tế, cũng quen thuộc công tác đảng, lần này có kinh nghiệm công tác tại cơquan Tỉnh ủy, năng lực tổng hợp phối hợp có thể nói là rõ như banngày, đi đến tỉnh Nam Tô, tăng cấp bậc là điều tất nhiên."

"Không cướp cho cậu một chức chính sảnh, Chí Ôn chủ tịch tỉnh cũng không thể để cho cậu cùng đi qua đấy."

Thạch Phong Tín chậm rãi nói: "Thậm chí có khả năng, chủ tịch tỉnh trực tiếp gọi cậu đi tỉnh Nam Tô phủ đảm nhiệm thư ký trưởng, chấp chưởngđầu mối ủy ban tỉnh."

"Khả năng không lớn lắm, Chí Ôn chủtịch tỉnh là hàng không đến tỉnh Nam Tô phủ, tỉnh Nam Tô trước kia đã bị Tống Thế Càn kinh doanh giống như là thùng sắt, hắt nước không vào, Chí Ôn chủ tịch tỉnh vừa qua một cái, liền để cho tôi đảm nhiệm thư kýtrưởng ủy ban tỉnh, vị trí mấu chốt như vậy, chỉ sợ tôi không trấn giữđược tình thế.”

“Ông ta cũng trấn không được tình thế, nhữngngười phái bản địa kia cũng sẽ không phục tùng tôi, công tác căn bảnkhông có biện pháp khai triển, mở rộng, thư ký trưởng ủy ban tỉnh vẫnnên đề bạt từ bên trong tỉnh Nam Tô thì tốt hơn."

"Cậu nóicũng có đạo lý, thứ chính trị này, đơn giản chính là đề bạt một đám,chèn ép một đám, Chí Ôn chủ tịch tỉnh muốn đứng vững gót chân tại ủy ban tỉnh, đầu tiên phải đề bạt một đám cán bộ bản địa Nam Tô mới để phục vụ cho ông ta."

Thạch Phong Tín cười cười, nói: "Cái đó và thời điểm tôi mới tới phòng công an tỉnh cùng chung một đạo lý, đề bạt rấtnhiều cán bộ thất bại um tùm không vui, thay thế những tên quan liêu HàTân Nghi lưu lại kia, nếu tên quan liêu nào dám đi ra ngoài náo loạn,tự nhiên sẽ đấu đá với những người mới nhậm chức này, không cần tôi ratay."

Dương Tử Hiên giơ ngón tay cái về hướng Thạch Phong Tín, cười nói: "Cao!"

"Cho nên mới nói, cái chức quan này, không cần phải đoán, hiện tại tôiđang giải quyết nốt chuyện tại Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh và ủy ban cảicách, đợi cho quan tháng này, Chí Ôn chủ tịch tỉnh đứng vững gót chântại tỉnh Nam Tô, tôi sẽ đánh qua đấy, dù cho phải vào hang hổ cũng xônglên." Dương Tử Hiên mở hai tay ra, cười nói.

Lời nói thì nói như vậy, nhưng là Dương Tử Hiên vẫn có chút sợ hãi tỉnh Nam Tô.

Bởi vì tỉnh Nam Tô có một quan viên minh tinh của Dương gia, cũng là một cô gái truyền kỳ, Dương Tự Âm!

Dương Tử Hiên biết rõ, lần này mình đi tỉnh Nam Tô, nhất định không thể tránh mặt nàng.

Cho dù Dương Tử Hiên tránh đi, không tiếp xúc với nàng, nàng cũng khócó thể không biết gì về mình, nói không chừng sẽ chủ động tiếp xúc vớimình.

Lúc đó, hắn nên vậy dùng tư thế gì, dùng loại hình thức thái độ gì đối mặt với "ngôi sao" Dương gia này đây?

Ở trong nước vẫn là loại cơ chế chính trị đàn ông trị, nữ cán bộ trongthể chế cực nhỏ, có thể trèo lên đỉnh thì càng không có, có thể làm choDương gia, loại gia tộc chính trị này hao phí rất nhiều tài nguyên chính trị bồi dưỡng một người con gái nối nghiệp, chỉ sợ bản thân Dương TựÂm cũng có rất nhiều chỗ cực kì khủng bố hơn người?

"Càng gần càng xa."

Đúng là nói trạng thái tâm lý của Dương Tử Hiên hiện tại.

Trần Chí Ôn đột nhiên dời đi, khiến cho rất nhiều bố cục trong tỉnh La Phù xuất hiện chuyện xấu.

Theo Trần Chí Ôn dời đi, Tôn Thanh Vân cũng về hưu, Đại Danh hệ đặt hai nhân vật ở quyền lực trung tâm Tỉnh ủy ào ào rời đi, Đại Danh hệ tấtnhiên sẽ gặp phải một hồi ngủ đông, hay là nói giai đoạn ở ẩn và giaiđoạn đau từng cơn.

Đương nhiên, Đại Danh hệ có lực lượng ủnghộ ở trên trung ương, Chu Trì Khôn cũng không dám quy mô tẩy trừ nhânvật Đại Danh hệ.

Tôn Thanh Vân sẽ về hưu vào giữa năm, tạitrước khi về hưu, tất nhiên sẽ kéo hai người tiến vào bộ máy thường ủy,hai người Tiết Kế Ngay và Thạch Phong Tín đã là quan lớn cấp phó tỉnh,coi như là cán bộ nguồn, lần này Trần Chí Ôn và Tôn Thanh Vân ào ào rờichức, liền xuất hiện hai ghế trống cấp thường ủy quan trọng.

Rất có thể là Tiết Kế Ngay sẽ thay Nhậm Đoàn, nhậm chức bí thư thị ủy Tử Kim, nhập thường ủy, Thạch Phong Tín tiếp nhận chức vụ của Hà Tân Nghi, nhập thường ủy, cũng có thể tạm thời đẩy mạnh sự phát triển của ĐạiDanh hệ.

Ngoài ra còn có các trụ cột khác, ví dụ như phó bíthư thị ủy Nam Hồ Lý Chí Hồng, bí thư thị ủy An Thuyền Hứa Ấn Gia, những người này đều là lực lượng cốt cán của Đại Danh hệ.

Cho nên, từ tổng thể mà nói, Đại Danh hệ phát triển ở trong tỉnh là chuyện không hề dừng lại.

……

Tất cả các sự kiện đều giống nhau, một khi đã xảy ra, là sẽ có người vui mừng có người buồn.

Trên hội nghị liên tịch đảng chính quân đầu năm, Trần Chí Ôn ôm bả vaiDương Tử Hiên, tư thế rất thân cận, rất nhiều người đều thấy được mốiquan hệ thân thiết trong, kể cả Thuộc Bình.

Đây là một tín hiệu chính trị mãnh liệt!

Làm cho hắn vừa hâm mộ, đồng thời cũng biết Dương Tử Hiên sắp di độngkhỏi tỉnh, theo sau Trần Chí Ôn, chinh chiến ở tỉnh Nam Tô, cái tỉnhkinh tế lớn này.

Nói trong lòng của hắn không hâm mộ, không ghen ghét, đó là nói dối, nhưng cũng chỉ có thể thở dài một hơi.

Cho tới nay, Dương Tử Hiên ngồi tại Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, luốngiống như một tòa núi lớn, từng bước ép sát vào đầu hắn, mấy lần thiếuchút nữa làm cho hắn bị xử phạt, nội tâm Thuộc Bình làm sao có thể không xuất hiện một cảm giác sợ hãi thật sâu đối với người trẻ tuổi này đây?

Hiện tại rốt cục cũng đi, hắn đương nhiên cao hứng, đương nhiên sẽ là người thứ nhất vỗ tay trầm trồ khen ngợi.

Chỉ là, mấy ngày nay, Dương Tử Hiên vẫn có thể an tâm đến, làm nốt cáchạng mục công tác ở Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, lại làm cho đáy lòngThuộc Bình bội phục, người trẻ tuổi này thật sự là có thể bảo trì sựbình thản.

Những ngày này, Dương Tử Hiên xác thực là nên làm gì thì làm đó, không nhanh nhẹn, không táo bạo.

Ngày 23, tân nhiệm viện trưởng viện kiểm sát Tào Tử Ngang mời Dương TửHiên ăn cơm, thứ nhất là tạ tội hành vi trước kia, thứ hai cũng có ý tứcảm tạ Dương Tử Hiên làm Phương Vĩ ngã ngửa.

Căn cứ vào quyết định mới nhất của viện kiểm sát nhân dân tối cao và hội thường ủy tỉnh, đã miễn chức vụ viện trưởng của Phương Vĩ, điều vào kinh thành chờlệnh, Tào Tử Ngang tiếp nhận chức vị viện trưởng mới.

ThạchPhong Tín đảm nhiệm sở trưởng, Tào Tử Ngang tiếp nhận viện trưởng mới,hai người không phải người hệ phái bản địa, thế lực Hà Tân Nghi, chínhxác là thế lực phái bản địa, đã không thể kháng cự lại việc bị tướcquyền lực toàn diện trong hệ thống chính pháp.

Mặc dù nóichết lạc đà gầy vẫn lớn hơn ngựa, lực ảnh hưởng của phái bản địa tại hệthống chính pháp vẫn không thể khinh thường, nhưng muốn khôi phục tìnhhình trước kia, kinh doanh hệ thống chính pháp giống như là cái thùngsắt, đã không có khả năng.

Nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu đưara kế hoạch "công nhân viên chức cầm cổ phần", cũng được chính phủ trung ương tán thành, quốc vụ viện phái đội ngũ điều tra nghiên cứu đến nhàmáy chế tạo ô tô Ích Châu, khảo sát kỹ càng cái này một hình thức thayđổi chế độ xã hội cả quốc gia mong đợi, nghiên cứu mở rộng.

Khu Hoa Nam và khu Đông Bắc đều có phái không ít xí nghiệp nhà nước địaphương đến tỉnh La Phù, đi đến nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu khảo sát.

Đối với Dương Tử Hiên, đây là một tin tức có lợi, đối với ủy ban tỉnh, c dò hỏi một câu.

"Buổi sáng hôm nay, một tổ chuyên án hơn bốn mươi người Ủy ban Kiểm tra Trung ương xuống, Tống Thế Càn có thể đi bộ lao động ngồi, tính toán là an toàn chạm đất rồi, nhưng chút ít người đi theo hắn không có vận may tốt như vậy.”

“Từ năm trước, thành phố Duy Dương, thành phốQuảng Lăng phát sinh địa chấn chính trị đến nay, nửa năm qua, tỉnh NamTô một mực không ngừng chấn động."

Dương Tử Hiên hơi sững sờ, ánh mắt sáng lên, nói: "Đối với Tống bộtrưởng mà nói, đấy là tin tức xấu, nhưng đối với chủ tịch tỉnh ngài mànói, lại là một tin tức có lợi."

"Lợi sao, chưa thể nói vậy!"

Trần Chí Ôn lắc đầu, nói: "Ủy ban Kiểm tra Trung ương tại sau khi tôinhậm chức mới phái một chi đội ngũ lớn như vậy xuống trú, tôi nên tỏthái độ gì đây?”

“Đây là một vấn đề cực kỳ làm người ta đauđầu, nếu như tôi nhúng tay vào, chỉ sợ không tốt lắm, sẽ để cho một sốngười hãm hại sau lưng, tôi triệt để khoanh tay đứng nhìn, tích cực phối hợp Ủy ban Kiểm tra Trung ương, như vậy, rất nhiều cán bộ sẽ bị triệthạ, mất hết rồi, về sau tôi tìm ai làm việc đây?"

"Tôi cảmthấy không cần suy nghĩ quá nhiều về vấn đề này, Chu Lễ Cùng được phâncông công tác quản lý cán bộ, ngài phân công quản lý công tác kinh tế,hiện tại xảy ra vấn đề cán bộ, Chu Lễ Cùng tỏ thái độ thế nào, ngài cứđi theo tỏ thái như vậy, sẽ ổn thỏa ngồi ghế hưởng thái bình.”

“Ngày sau xảy ra vấn đề gì, tự nhiên là Chu Lễ Cùng đẩy lên, những cánbộ kia muốn giận giữ đánh mắng ngài không giúp đỡ bảo vệ một tý, cũngkhó có thể đánh đến trên đầu ngài, có Chu Lễ Cùng là người đứng cao hơnrồi mà."

"Biện pháp cậu nói, cũng không phải là không thể thực hiện."

Trần Chí Ôn cười nhạt một tiếng, nói: "Vẫn nói trở lại chuyện của cậuđã, hôm trước tôi đã đề cử cậu tới phòng tổ chức Tỉnh ủy, công tác cơbản trên tay cậu đã xong sao?"

"Ngồi vị trí gì vậy?" Dương Tử Hiên nheo mắt, hắn muốn thật sự tìm được trả lời thuyết phục từ trong miệng Trần Chí Ôn.

"Cậu được chọn, hiện tại thành phố Kim Kinh và Quảng Lăng đều có vị trí để trống, thường ủy thị ủy Kim Kinh, khu ủy khu Thủ Sơn vừa mới bị nắmbắt.”

“Thị trưởng thành phố Quảng Lăng Lôi Tụng vừa bị bắtnăm trước, vẫn điên cuồng cắn ra một đống lớn cán bộ." Khóe miệng TrầnChí Ôn hiện lên dáng tươi cười nhàn nhạt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.