Dương Tử Hiên cũng bị cách ăn mặc của Hứa Tinh làm cho choáng váng, mắt sáng lên một cái, một lúc sau mới ngượngngùng cười nói, nặn ra một câu nói rất không có chất xám: "Các cô đã ăncơm chưa."
Hứa Tinh không để ý đến chuyện mắt Dương Tử Hiênsáng lên, tiếp tục nói: “Một mình đạp vài con thuyền, lần này sợ rằng đã lật thuyền rồi, tất cả biến thành công dã tràng, không có được ngườinào hết, đáng đời."
Dương Tử Hiên vội ho khan một tiếng, nói: "Những người khác có thể chạy đi, nhưng cô không chạy được đâu."
Hứa Tinh nghe thấy, ánh mắt sau cặp kính đen liền nhíu lại.
Nhìn thấy Hứa Tinh sắp nổi đóa, Dương Tử Hiên vội vàng chuyển hướng câu chuyện: "Ăn cơm, ăn cơm thôi, tôi sắp đói đến chóng mặt rồi."
Nghỉ ngơi vài ngày, Dương Tử Hiên cũng không thể tiếp tục chơi trò nằmgiường, Trương Luân mấy lần cho gọi điện thoại cho hắn, ân cần thăm hỏi, kỳ thật là hi vọng hắn trở về công tác.
Trần Chí Ôn cũng gọi điện thoại cho hắn, sự tình Dương Tử Hiên bị Chu Trì Khôn ức hiếp, hắncũng biết một hai, chỉ là, hiện tại Bí thư tỉnh ủy vẫn Chu Trì Khôn,Trần Chí Ôn không có khả năng trở mặt tuyệt đối với Chu Trì Khôn, làmnhư vậy rất không sáng suốt, cũng chỉ có thể an ủi Dương Tử Hiên, bảohắn tạm thời nhẫn nhịn, nuốt tức giận vào trong lòng.
DươngTử Hiên không phải không thể nuốt cơn tức này, kỳ thật hắn còn muốn cảmơn Chu Trì Khôn, nếu không phải lần này Chu Trì Khôn ức hiếp hắn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-can-bo/2814901/chuong-625.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.