Trong phòng trà, sương trà lượn lờ, mùi thơm ngát tỏa ra bốn phía.
Hoàng Văn Thanh nâng chung trà lên nhấp một hớp, miệng đầy mùi hương,nói: "Tôi cảm thấy cái bản án này có thể đặt xuống được rồi, không thểchỉ nghe lời Dương Tử Hiên nói.”
“Dương Tử Hiên này, tôi cũng rất quen thuộc, trước đó không lâu đã bị đá ra khỏi tất cả các chức vụtại ủy ban tỉnh bên kia, trong lòng tôi lo nghĩ, có phải là hắn có tâmtình gì không tốt... Hoặc là mang tâm lý trả thù trong đầu..."
Chu Trì Khôn nhíu mày, nói: "Đây là chuyện không có căn cứ, tôi đã xemqua vài phần tài liệu kia, điều tra tương đối tường tận, chứng cớ vôcùng xác thực, không thể tùy tiện bịa đặt, cũng không thể chối bỏ.”
“Tựa như Trương Ôn tham ô tài chính tỉnh, mang tài chính của bao nhiêungười đi đầu tư ngoại hối, đầu tư xây dựng, tạo thành thiệt hại cực lớn, nói đến đây, ủy ban tỉnh các anh cũng phải từ từ tự kiểm điểm, để bảnthân tỉnh lại mới được."
"Bí thư nói đúng." Hoàng Văn Thanhkhông dám phản bác, bây giờ hắn còn phải tranh thủ Chu Trì Khôn ủng hộ,để ngăn cản trận bão táp này, tận lực khống chế nguy hiểm trong phạm viTỉnh ủy ủy ban tỉnh có thể chịu được.
"Lát nữa tôi sẽ bảo mấy người phụ trách văn phòng ủy ban tỉnh làm một bản kiểm điểm khắc sâu,nộp lên trên Tỉnh ủy!" Hoàng Văn Thanh chậm rãi nói.
"Cho dùhiện tại Dương Tử Hiên đã điều tra ra được bằng chứng xác thực, nhưngmấy năm này Trương Ôn luôn cẩn trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-can-bo/2814893/chuong-622.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.