"Hỷ bí thư chẳng phải cũng là một nhân vậttrong đó sao, bình thường rất khó gặp, mọi người cùng tồn tại trong mộtthành thị, bình thường cũng nên đi đi lại lại nhiều một chút!" Thời điểm Dương Tử Hiên nắm tay, còn vỗ vỗ mu bàn tay Hỷ Lại Thừa.
Nếu như không biết quan hệ giữa hai người, còn tưởng rằng hai người là bạn bè nhiều năm không gặp mặt nhau nữa.
Hỷ Lại Thừa không ngờ Dương Tử Hiên cũng là người nham hiểm, ở trướcmặt cười, sau lưng chọc dao găm, phần công phu dưỡng khí này, thật sự là đủ.
Hắn và Dương Tử Hiên chưa từng tiếp xúc với nhau, chỉ từ nghe ngóng các loại tin đồn mà biết được thôi, trong lòng cho rằngDương Tử Hiên là dạng hung hăng càn quấy, không coi ai ra gì, xem ranghe danh vẫn không bằng gặp mặt.
"Hôm nào đi, có cơ hội tôinhất định sẽ mang thằng con không nghe lời kia đến nhà bái phỏng, bảohắn lần sau trừng to mắt ra, đánh bóng con mắt một chút, đừng đắc tộingười!" Ngữ khí trong lời nói của Hỷ Lại Thừa biến đổi, bắt đầu trở nênâm trầm.
Dương Tử Hiên chỉ cười ha ha, không tiếp lời.
Hỷ Lại Thừa lại cảm thấy tức giận, nói gần nói xa: "Đồng chí Tử Hiên,cậu là người có năng lực lớn, có thể làm việc cực kỳ tốt, trước kia tôikhông biết, hôm nay xem như biết rồi, tôi thật sự cảm thấy bội phục!"
Ánh mắt Dương Tử Hiên hơi híp lại, sắc mặt hơi đổi, rồi lại lập tứckhôi phục, buông bàn tay nắm Hỷ Lại Thừa ra, qua loa vài câu liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-can-bo/2814880/chuong-617.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.