Sài Quá Long cau mày, nói: "Không đến mức như vậy chứ, Tỉnh ủy làm saocó thể xúc động như thế, Thuộc Bình bí thư vừa mới cầm được quyền tổngchỉ huy hành động, hôm sau đã bị triệt bỏ?"
Dương Tử Hiên chậmrãi uống chén trà, sau đó mới cười nói: "Lão Sài à, nghiệp vụ của cậukhông tệ, rất có một bộ sở trường riêng đối với phá án, điểm ấy thì tôibiết rõ, nhưng cậu vẫn khuyết thiếu một chút tư duy chính trị!"
Sài Quá Long bị câu nói không biết khen chê này của Dương Tử Hiên làmcho không được tự nhiên, đành phải hỏi: "Lãnh đạo, tôi không rõ ý củangài."
"Cậu biết vì cái gì tôi có thể kết luận, Thuộc Bình chỉ cần trong một ngày không đưa ra thành quả sẽ bị triệt tiêu không?"
Dương Tử Hiên cười cười, nói: "Nguyên nhân rất đơn giản, ngày kia, chính làngày cực kỳ quan trọng của đảng chúng ta, sẽ tổ chức khai mạc đại hộiđảng! Những đầu sỏ Tỉnh ủy kia luôn muốn chấm dứt sự kiện náo loạn nàytrước đại hội đảng, không muốn náo loạn trong hội nghị? Đã hiểu chưa?"
"Thuộc Bình này, không phải tôi nói năng lực hắn kém, mà là sự độ lượng của hắn quá nhỏ. Cậu xem, lần này hắn tổ chức đội ngũ điều tra, mộtngười theo tôi cũng không chịu dùng, sợ tôi hội phân chia công lao củahắn, nếu như hắn hơi độ lượng một chút, tôi còn định dìu hắn một tay,nhưng hắn làm như vậy, tôi không giẫm hắn một cước, mới là việc lạ!"
Sài Quá Long cùng Dương Tử Hiên đi ra ngoài văn phòng, liền gặp đượcThuộc Bình đang bố trí công tác, nhìn thấy Sài Quá Long đứng ở hành lang bên ngoài phòng làm việc, liền nhíu mày, nói: "Cậu không công tác ở sởgiám sát, chạy tới đây làm gì vậy? Chỉ thêm phiền, mau đi ra đi, chớđứng ở chỗ này làm chướng mắt, tôi phải đi bố trí công tác..."
Dương Tử Hiên cười cười, Thuộc Bình này thật đúng là biết làm dáng, vừa cầm được lông gà đã coi như lệnh tiễn hoàng thượng rồi.
"Lão Sài, chúng ta đi ra ngoài trước, chúng ta ở chỗ này sẽ ảnh hưởng đến tư duy và an bài kế hoạch của Thuộc bí thư, anh ta đang bận một kiện lớnbản án, tôi rất hâm mộ, chỉ là, hâm mộ cũng không thể làm gì, năng lựccủa Thuộc Bình bí thư đã được Tỉnh ủy tín nhiệm rồi!" Dương Tử Hiên vỗvỗ bả vai Sài Quá Long.
Thuộc Bình không nghe ra ngữ khí châmchọc của Dương Tử Hiên, cho rằng Dương Tử Hiên không ăn được đào liềnchửi con khỉ, liền ra vẻ khoan dung, cười nói: "Cho nên tôi cũng khôngthể phụ tín nhiệm của Tỉnh ủy đối với tôi, phải nắm chặt thời gian,trong vòng hai ba ngày phá vỡ cái bản án này, để cho Tỉnh ủy yên tâm, để cho lãnh đạo an tâm!"
"Đúng, Thuộc bí thư có quyết tâm rấttốt!" Dương Tử Hiên đã đi được mấy mét, nghe Thuộc Bình nã pháo ở saulưng, thiếu chút nữa cười ra tiếng, nói: “Tôi sẽ cảnh giác cao độ, chờThuộc bí thư biểu diễn!"
Thuộc Bình hừ lạnh một tiếng, liền không nói thêm gì nữa.
Sự tình cũng đang diễn ra theo quỹ tích Dương Tử Hiên suy nghĩ.
Ngày đầu tiên Thuộc Bình phái hơn hai mươi tinh binh cường tướng, chốt ở các vị trí xuất nhập cảnh, tìm đọc tư liệu đăng ký vận chuyển, nhưng khôngthu hoạch được gì.
Trong phòng làm việc, Thuộc Bình quát mắngmấy nhân viên công tác, thân thể có chút mỏi mệt, loại điều tra nàyđúng là không thể kéo dài, càng kéo dài, độ khó càng lớn.
Thuộc Bình ấn ấn thái dương, một nhân viên công tác vội vàng tiến đến, nói: "Bí thư, tìm được một người."
"Tìm được một người?" Thuộc Bình nhất thời kịch động, từ trên ghế mặt nhảy dựng lên, hỏi: "Ở nơi nào?"
Nhân viên công tác nuốt nước miếng một chút, nói: "Là một phó tổng công tyXuân Huy, đã trốn đến châu Mĩ rồi, dựa theo tư liệu xuất nhập cảnh Cảng Châu, đã đến Mexico rồi!"
"Móa nó, cậu làm kiểu gì đấy hả, cònđể cho người ta chạy thoát!" Thuộc Bình hướng hung hăng tát một cái lêntrên mặt nhân viên công tác, giận dữ nói: “Mấy thằng nhóc này hư việcnhiều hơn là thành công.”
Thuộc Bình phát xong một trận nóngtính, trong lòng không muốn đối mặt với hiện thực, nhưng dù một trăm lần không muốn, hắn vẫn phải báo kết quả này cho Chu Trì Khôn.
ChuTrì Khôn nghe nói đã có người thành công lẩn trốn xuất ngoại rồi, liềnlạnh lùng nói: "Tôi để cho cậu phụ trách chuyện này, tại sao cậu còn đểngười chạy thoát?"
Không để cho Thuộc Bình có cơ hội giải thích, Chu Trì Khôn đầy mình căm tức treo điện thoại rồi, một lần nữa tìm cácthành viên Thường ủy tỉnh ủy đến, mở hội nghị khẩn cấp, thông báo kếtquả điều tra của tổ chuyên án, nói: "Hiện tại đã có người thành côngchạy trốn ra hải ngoại rồi, ảnh hưởng tồi tệ đã tạo thành, các vị thấythế nào?"
Hoàng Văn Thanh vỗ mạnh bàn một cái, nói: "Tại saoThuộc Bình này không đáng tin cậy như vậy, cho dù tạm thời hắn không bắt được người, cũng không đến mức để cho người ta chạy trốn ra hải ngoạichứ, đại hội đảng sắp mở, nếu lãnh đạo trung ương hỏi, chúng ta trả lờithế nào..."
Trương Luân lắc đầu, nói: "Ảnh hưởng rất ác liệt,tôi đề nghị đổi tướng, khả năng là Thuộc Bình có chỗ khiếm khuyết ởphương diện tổ chức!"
"Tôi cũng đồng ý!" Tôn Thanh Vân lạnh lùng nói.
Sắc mặt Hoàng Văn Thanh liền khó coi, Trương Luân và hai người Tôn ThanhVân liên thủ, cái này là muốn đẩy Dương Tử Hiên lên vị trí tổng chỉ huy, hắn lại không thể phản bác.
"Tôi đề nghị để cho đồng chí DươngTử Hiên thử xem, hắn còn trẻ, đủ nhanh nhẹn, trước kia cũng chỉ huy rấtnhiều án kiện to lớn, năng lực tổ chức và năng lực chỉ huy rõ như banngày!" Trần Chí Ôn tiếp tục tăng giá cả.
Lúc Thuộc Bình vẫn còn đang ăn cơm tối ở căn tin cơ quan, liền nhận được điện thoại của vănphòng tỉnh ủy, bảo hắn không cần tiếp tục phụ trách án "Xuân Huy lẩntrốn" nữa, mà Dương Tử Hiên cách đó không xa, vừa cầm lấy điện thoại,tiếp thụ lấy mệnh lệnh, liền bắt đầu tổ chức nhân thủ, tiến hành bố trí.
Rất rõ ràng, hắn không ngồi nổi vị trí tổng chỉ huy này một ngày, đã bị đẩy xuống dưới, bị Dương Tử Hiên thay thế.
Một cảm giác bức xúc khó tả nổi lên trong đầu hắn.
Thời điểm Dương Tử Hiên đi qua bên người hắn, cười cười nói: "Thuộc bíthư, xin ngài giao án cho tôi, hôm nay tôi không thể nghỉ ngơi được, cái trọng trách này không nhẹ, không biết Tỉnh ủy nghĩ thế nào, trọng trách nặng như vậy, nên để ngài, những lão tiền bối đức cao vọng trọng nàygánh vác, mới có thể ổn thỏa được, hiện tại tôi đúng là rất bất an."
Thuộc Bình hừ lạnh một tiếng, không nói gì.
Ăn cơm xong, về sau, Dương Tử Hiên lập tức triệu tập Phan Bách Văn vàSài Quá Long đến văn phòng, tuyên bố tiếp nhận trận án kiện "Xuân Huylẩn trốn" này.
Trong lòng Sài Quá Long không khỏi bội phục Dương Tử Hiên liệu sự như thần, tính toán chuẩn xác.
"Chúc mừng lãnh đạo!" Phan Bách Văn cười nói.
Dương Tử Hiên giơ tay lên, nói: "Chờ cậu bắt người trở về hãy chúc mừng tôi!"
Phan Bách Văn và Sài Quá Long nhìn nhau cười một tiếng, nói: "Cái này khôngphải dễ dàng sao, chúng tôi đã tiến hành giám sát và điều khiển 24/24đối với những tổng giám đốc xí nghiệp này, không phải là đợi ngày nàysao, nhất định phải làm ra một kích lôi đình."
"Mong các cậu đem đến mừng rỡ cho tôi!" Dương Tử Hiên cười cười, liền để cho bọn họ đi ra ngoài, bản thân thì tọa trấn văn phòng, tiến hành điều hành đối với các nhân viên.
Bởi vì trước đó đã chuẩn bị thỏa đáng, sự tình phát triển cũng không có bao nhiêu bất ngờ.
Rất nhanh, tại một nhà khách sạn 5 sao ở Tuệ Thành Lĩnh Nam, Khô LộcVăn bị phòng công an tỉnh La Phù bắt được, đồng thời bắt giữ, còn có một tình nhân của hắn, một kế toán trường kỳ đảm nhiệm kế toán trong côngty Xuân Huy, còn có một đứa bé ba tuổi, đồng thời điều tra ra đồ trangsức cùng các loại tranh chữ giá trị hơn ba trăm vạn.
Ngựa đầu đàn bị tóm, tổ chuyên án trước kia không thu hoạch được gì, giờ lại bắtđược đầu sỏ, tinh thần chấn phấn, tin tức truyền lại Tỉnh ủy, Chu TrìKhôn và Trương Luân cũng không nhịn được, nhìn nhau cười một tiếng,Trương Luân cười nói: "Thằng nhóc này vẫn có chút năng lực, không có đểcho tôi thất vọng."
Chu Trì Khôn gật gật đầu, bỗng nhiên cảmthấy hơi hối hận, nói: "Sớm biết như vậy, đã để hắn gánh vác, nói khôngchừng còn không bị một người chạy trốn tới Bắc Mĩ, đã chạy tới Bắc Mĩ,muốn áp giải về nước, rất khó!"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]