Chương trước
Chương sau
Một nam khoa viên khác lập tức xông về phía trước, hy vọng có thể làm mỹ nhân niềm vui, nói: "Vừa rồi có người đi tới, nói cho thư ký trưởng cái gì đó, hình như là nói về công tác của người Ủy ban hoạch định chínhsách bên kia thị sát tại nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu, sau đó thư kýtrưởng liền đi đến văn phòng chủ tịch tỉnh, khả năng là có chuyện quantrọng gì xảy ra?"

Không phải mỗi người đều có tư cách tiến vàovăn phòng chủ tịch tỉnh, nhiều khi đều phải thông qua hai người TrươngÔn và Trình Tư Vũ truyền lời.

Thường Mai liền ghi nhớ "ủy banhoạch định chính sách" "nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu" cái này mấy từmấu chốt, có thể đoán được việc này quan hệ không nhỏ với Dương Tử Hiên, lập tức gọi điện thoại tới số của Dương Tử Hiên, nói sự tình vừa rồicho Dương Tử Hiên.

Dương Tử Hiên nhăn lông mày lại, nói: "Tạisao truyền nhanh như vậy? Xem ra bên trong nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu cũng có một vài người không yên, nhưng cũng không quan hệ đến đại cục,bọn Trương Ôn sớm muộn phải cũng biết tôi có ý định thay đổi chế độ xãhội nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu, để công nhân cầm cổ phần, tôi khôngcó khả năng lặng yên không một tiếng động đi vòng qua bọn hắn!"

Giọng nói Thường Mai rất nhu hòa, hỏi: "Vậy cậu có ý định đối phó vớibọn Trương Ôn thế nào? Cậu có cái gì cần giúp đỡ, cứ việc nói ra, tôinhất định sẽ toàn lực...”

Thường Mai không dám dùng điện thoại văn phòng, mà chỉ dùng điện thoại riêng của mình gọi cho Dương Tử Hiên.

Dương Tử Hiên lắc đầu, nói: "Cô cảm thấy mình bị bọn hắn làm thương tổn chưa đủ thảm sao? Cô cứ yên tâm đi, thấy cái gì cũng không cần nói,không cần phải để ý, bảo vệ tốt chính bản thân cô là được rồi!"

Thường Mai cười khổ, nói: "Tôi có cái gì đáng tiếc đây, tâm tôi đã sớmchết rồi, bọn hắn muốn thương tổn tôi ra sao, tôi mặc kệ, cùng lắm thìôm bọn hắn cùng chết..."

Dương Tử Hiên thở dài một hơi, dặn dò vài câu, liền treo điện thoại, tuy quan hệ giữa hắn và Thường Mai chỉlà nhân duyên bèo nước, Dương Tử Hiên cũng cho là mình trải qua một đêmhoang đường xong, sẽ có thể quên hết tất cả, nhưng hiện tại xem ra, mình vẫn chưa đến mức vô tình như vậy.

Ấn ấn cái gáy, Dương Tử Hiên cảm thấy một hồi đau đầu.

Ngày hôm sau, ăn được chút điểm tâm tiểu Thiến làm, về sau, Dương Tử Hiênliền đi ra ngoài, Hồ Khải đi bên cạnh hắn, nói: "Dương sở, văn phòng ủyban tỉnh bên kia nói là muốn mời ngài đi qua đó hỏi chuyện."

Dương Tử Hiên cười cười, hỏi: "Chưa nói là chuyện gì à?"

Hồ Khải lắc đầu.

Dương Tử Hiên cười mỉa mai một tiếng rồi nói: "Còn cần dùng tới hìnhthức bí mật gọi đến hỏi tội này không? Cũng quá coi thường Dương Tử Hiên tôi rồi đấy, cho dù bọn hắn nói chuyện gì, tôi cũng sẽ không tùy tiệnđùn đẩy!"

Đến văn phòng ủy ban tỉnh, Dương Tử Hiên nhìn thấyThường Mai đang cúi đầu công tác, Thường Mai cũng nhìn thấy hắn, đánhmắt trao đổi lẫn nhau được một tích tắc, Dương Tử Hiên đã bị Trương Ônchặn đứng.

"Đồng chí Tử Hiên, lần trước thật sự không có ý tứ,thời điểm dẫn tổ điều tra đến Đông Nhuộm, tôi đã bị nói dối rồi, hạicậu ăn phải thiệt thòi."

Ngữ khí là xin lỗi, nhưng trên mặt Trương Ôn lại đầy nét cười tủm tỉm, nào có ý tứ áy náy.

Trước khi tiếp xúc cùng Thường Mai, Dương Tử Hiên cũng không biếtTrương Ôn là người nham hiểm, hiện tại xem ra, thật đúng là một kẻ rấtnham hiểm.

Dương Tử Hiên mỉm cười, nói: "Không có việc gì, cũng là vì công tác thôi, cần thông cảm lẫn nhau!"

Trương Ôn gật gật đầu, nói: "Cậu có thể nghĩ như vậy là tốt nhất! Mờicậu tới là vì chủ tịch tỉnh muốn cậu và ông ấy cùng đi công ty Xuân Huykhảo sát công tác một tý, nghe nói hôm trước cậu đi nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu khảo sát, thành quả rất tốt? Có phải là có một sự việc như vậy không?"

"Lời đồn đại! Tuyệt đối là lời đồn đại! Tôi khảo sát đâu thể làm ra cái thành quả gì!"

Dương Tử Hiên ra vẻ không biết gì, nói: "Tôi chỉ đi nhà máy chế tạo ô tô ÍchChâu đốc thúc đám người kia một tý, bảo bọn hắn không được lười biếng,ổn định quân tâm một tý mà thôi."

Trương Ôn hơi híp hai con mắt lại, ngày hôm qua hắn và Hoàng Văn Thanh cũng đã bàn bạc trong phòng làm việc.

Cuối cùng Hoàng Văn Thanh liền giải quyết dứt khoát, muốn kiên quyếtphản đối Dương Tử Hiên mở rộng hình thức cải cách "công nhân cầm cổphần" này, bởi vì Hoàng Văn Thanh cũng hiểu được, cái "công nhân cầm cổphần" này quá mới lạ, hơn nữa còn làm cho người ta dễ dàng tiếp nhận,một khi thành công, sẽ giống như là siêu vi-rút, truyền bá tại xí nghiệp nhà nước toàn bộ tỉnh, triệt để che dấu chiến tích Hoàng Văn Thanh hắn.

Trương Ôn lại nói, muốn Hoàng Văn Thanh coppy hình thức "công nhân cầmcổ phần" của này Dương Tử Hiên, nhưng Hoàng Văn Thanh cảm thấy coppy tưtưởng kinh tế có chút dọa người, hơn nữa cũng có một chút nguy hiểm.

Chỉ là, Hoàng Văn Thanh cũng không từ chối thẳng thừng, nếu như Dương TửHiên chịu đem tư tưởng này chuyển nhượng cho hắn, hắn cũng có thể thíchhợp trợ giúp Dương Tử Hiên ở một ít phương diện, trở thành một vụ traođổi.

Chính là bởi vì như thế, mới có chuyện Trương Ôn hôm nay đứng trước cửa dò hỏi.

Trương Ôn có chút bất mãn đối với việc Dương Tử Hiên một mực phủ nhận, nói:"Đồng chí Tử Hiên, cậu khỏi phải nghĩ đến chuyện lừa tôi, không phải cậu đã đưa ra hình thức công nhân cầm cổ phần xí nghiệp nhà nước ở nhà máychế tạo ô tô Ích Châu? Hiện tại nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu đã tổ chức hội nghị thông báo rồi, nghe nói cơ bản đã định ra nhạc dạo?"

Dương Tử Hiên giả bộ hồ đồ, vỗ cái gáy, nói: "Thì ra là thư ký trưởng nói vềchuyện công nhân cầm cổ phần này? Đây chỉ là ý tưởng đột phát nhất thờicủa tôi, ý nghĩ hão huyền mà thôi, không coi là thực, không coi làthực được, thư ký trưởng cũng không cần phải nhọc công tìm hiểu."

"Tôi cảm thấy đắc cái hình thức này rất tốt…."

Nói đến một nửa, Trương Ôn liền ngậm mồm, hắn không muốn ở trước mặt DươngTử Hiên thể hiện ra là cái "toàn thể công nhân cầm cổ phần" này rất hiếm có, hắn cảm thấy mình biểu hiện quá bức xúc rồi, chờ một lát nữa, thờiđiểm giao dịch điều kiện cùng Dương Tử Hiên, sẽ rơi xuống hạ phong, bịDương Tử Hiên chế ngự tăng thêm điều kiện.

Ở trong mắt Trương Ôn, Dương Tử Hiên tất nhiên sẽ đồng ý giao dịch!

Cho tới bây giờ, hắn vẫn chưa từng nghĩ tới chuyện Dương Tử Hiên sẽ cựtuyệt, cự tuyệt thỉnh cầu của chủ tịch tỉnh, liền ý nghĩa là Dương TửHiên sẽ triệt để đắc tội chủ tịch tỉnh Hoàng Văn Thanh, không còn đườngquay về.

Mà ngay cả phân công của Trần Chí Ôn, thường vụ phó chủtịch tỉnh mà cũng bị Hoàng Văn Thanh nói triệt hạ liền triệt hạ, DươngTử Hiên là cán bộ cấp phó sở, càng không cần phải nói.

Dương Tử Hiên làm bộ như không nghe thấy, hỏi lại một tiếng: "Ngài nói cái gì? Vừa rồi tôi không nghe thấy!"

Trương Ôn phất phất tay áo, cười nói: "Không có gì."

Lúc nói chuyện, Hoàng Văn Thanh được tiền hô hậu ủng từ trong văn phòng đi ra, không thèm liếc Dương Tử Hiên, liền đi về hướng ngoài cửa, ngồitrên xe Số 1 ủy ban tỉnh, Dương tử tỉnh cùng Trương Ôn theo sát phíasau.

Xe một lần nữa đi vào công ty Xuân Huy, xa xa có thể nhìnthấy những nhà xưởng cực lớn của công ty Xuân Huy, nhưng Dương Tử Hiênbiết rõ, trong những nhà xưởng cực lớn này đầy mạng nhện này, hơn nữacòn không có vật gì, ngoại trừ chuột và con gián, không nghe được mộttiếng máy móc nổ vang, đây là một cái vỏ bọc cực lớn.

Tất cả dụng cụ có thể được bán lấy tiền mặt, đều bị đám quan viên muốn lẩn trốn kia bán sạch.

"Những ngôi nhà này chính là nhà xưởng của công ty Xuân Huy, cao hơnnhà xung quanh rất nhiều, ngài xem, con đường đến nhà máy cũng rộng lớnhơn nhiều so với các khu nhà máy khác..."

Hướng dẫn viên không ngừng giải thích trước mặt Hoàng Văn Thanh, cường điệu sự phồn thịnh của công ty Xuân Huy.

Dương Tử Hiên chú ý tới một điểm, con đường đến khu vực nhà máy bình thườngkhông có một bóng người, lúc này tự nhiên biến thành xe cộ ra vào dàyđặc, không khỏi không nhịn được mà cười lên một tiếng, đám quản lý côngty Xuân Huy thật đúng là người lão luyện trong việc làm công trình bún,công trình hình tượng.

Hướng dẫn viên vẫn không ngừng giới thiệu về sự phát triển công ty XuânHuy, Dương Tử Hiên ở một bên thiếu chút nữa bật cười, quả nhiên là không biết hổ thẹn.

Hoàng Văn Thanh gật gật đầu, dừng bước, bỗngnhiên kêu tên Dương Tử Hiên, Dương Tử Hiên đứng ở đám người đằng saucũng sợ hãi kêu lên một tiếng: "Chủ tịch tỉnh, tôi tới đây!"

Bên cạnh không ít người cực kỳ hâm mộ nhìn Dương Tử Hiên, dù sao thì toànbộ tỉnh nhiều cán bộ cấp phó sở như vậy, có thể được chủ tịch tỉnh nhớkỹ tên, thật sự là không nhiều, có thể có cơ hội lộ mặt trước mặt chủtịch tỉnh càng không nhiều.

Tóc Hoàng Văn Thanh không dài, tócđằng sau rất lưa thưa, tóc phía trước hơi sơ, cái trán sáng loáng, quầnáo tây, cà- vạt đỏ thẫm, trang trọng mà không mất vẻ hiền hoà, nhìnDương Tử Hiên đi tới, khóe miệng cười cười, nói: "Bây giờ cậu ở Ủy banhoạch định chính sách cũng phụ trách khối xí nghiệp nhà nước này à? Cậuđứng bên cạnh tôi đi xem một chút đi."

Dương Tử Hiên giả trang ra một bộ dáng được yêu quá mà cảm thấy sợ, nơm nớp lo sợ mình làm sai.

Điều này lại để cho Hoàng Văn Thanh cảm thấy cực kỳ thỏa mãn, ấn tượng ácliệt đối với Dương Tử Hiên, cũng cải thiện vài phần, đi lên phía trước, dẫn theo đội ngũ thị sát, vừa đi vừa hỏi: "Cậu là phó chủ nhiệm Ủy banhoạch định chính sách, Ủy ban hoạch định chính sách là một thanh đaonhọn để quốc gia cải cách, chiếu theo cậu xem xét, công ty Xuân Huymuốn thay đổi chế độ xã hội, nên sửa chữa những phương diện nào?"

Dương Tử Hiên mỉm cười, nói rất chém đinh chặt sắt: "Sửa chữa mặt con người!"

Hoàng Văn Thanh nhướng mày, trong đầu cho rằng Dương Tử Hiên cố ý nóikhông rõ ràng để lừa gạt hắn, liền không để ý đến Dương Tử Hiên nữa,quay đầu nói chuyện với những người khác.

Bên cạnh, rất nhiềungười đều cảm thấy Dương Tử Hiên này quả thực chính là một đống cứttrâu, không hề biết điều, chủ tịch tỉnh người ta đặt câu hỏi, nói ra sao cũng phải trả lời thao thao bất tuyệt, nào có người qua loa tắc tráchchủ tịch tỉnh như vậy?

Dương Tử Hiên cũng không thèm để ý, lạiâm thầm lưu ý bốn phía, phát hiện Trần Linh đi trong đám người, nàng mặc một bộ váy dài màu trắng, cực kỳ đoan trang, lúc ánh mắt dừng ở trênngười Dương Tử Hiên, có một tia mê luyến và quấn quýt si mê, Tôn Xánđứng ở cách đó không xa, nhưng không hề chú ý tới nàng, toàn bộ tâm tưTôn Xán đều đặt ở trên người chủ tịch tỉnh.

Chủ tịch tỉnh thịsát, cao thấp công ty Xuân Huy đều là như là gặp phải địch, gắng đạt tới mức làm được xuất diễn tốt nhất, trước đó đã diễn thử ba bốn lần, phòng ngừa những công nhân viên chức nghỉ việc kia cản đường kêu oan, phòngngừa đội ngũ thị sát của chủ tịch tỉnh nhìn thấu công ty Xuân Huy hoàntoàn là hư không, đã đủ công phu phòng thủ.

Thời điểm Dương TửHiên trao đổi ánh mắt cùng Trần Linh, Trương Ôn lấy tay khuỷu tay thúcvào phần eo Dương Tử Hiên một tý, nhắc nhở vài câu: "Thằng nhóc con,đừng không biết điều như vậy, chủ tịch tỉnh hỏi, rất khó có được..."

Ánh mắt Dương Tử Hiên lạnh lùng liếc nhìn hắn, trong nội tâm âm thầmcười lạnh, mày cần nịnh nọt thì kệ mày, tao thì không cần, dựa vào cáigì bắt tao nghe lời mày đây.

"Tôi sẽ chú ý!"

Dương Tử Hiên đáp lại một câu lạnh như băng, sau đó liền cất bước, một lần nữa đuổi theo đám người.

Hoàng Văn Thanh cũng không khảo sát quá lâu, nghe bọn người Khô Lộc Văn báo cáo công tác xong, về sau, gật gật đầu, tỏ vẻ thoả mãn, nói: "Lợinhuận công ty Xuân Huy các cậu rất lớn, là xí nghiệp nhà nước đứng hàngđầu trong tỉnh, nhất định phải làm tốt tác dụng dẫn đầu làm mẫu."

Dặn dò vài câu, Hoàng Văn Thanh liền để cho bọn họ đi xuống, mình thìđi vào trong phòng họp, Dương Tử Hiên cùng Trương Ôn và nhân viên đi thị sát ủy ban tỉnh đều đi cùng.

Lúc này Dương Tử Hiên mới thoángdò xét Hoàng Văn Thanh một tý, xương gò má rất cao, là người sát tinhrất nặng, túi mắt cũng dày, ánh mắt rất lợi hại.

Hoàng Văn Thanh bỗng nhiên chép miệng, chỉ vào Dương Tử Hiên, vừa chỉ chỉ chỗ ngồi bên cạnh hắn, nói: "Cậu ngồi ở đây."

Dương Tử Hiên do dự một chút, vẫn đi lên phía trước ngồi xuống bên cạnh hắn, Trương Ôn đuổi người khác đi ra ngoài.

Trong phòng họp nhỏ chỉ còn lại có ba người.

Trương Ôn mở đầu: "Đồng chí Tử Hiên, ở nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu,cậu có ý định làm hình thức cải cách để toàn thể công nhân cầm cổ phần,hiện tại có thể thoáng báo cáo một tý với chủ tịch báo tỉnh!"

Dương Tử Hiên cười cười, nói: "Đó chỉ là mò mẫm ra mấy đồ chơi, không tính là hình thức!"

Ánh mắt Hoàng Văn Thanh rất sắc bén, quét một chút trên mặt Dương Tử Hiên, hỏi: "Cái gì gọi là mò mẫm?

“Nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu là xí nghiệp to lớn thuộc tỉnh, có gầnvạn công nhân viên chức, cậu mò mẫm chơi đùa, chính là cho rằng mấy vạncông nhân viên chức, mấy trăm triệu tài sản quốc hữu là trò đùa sao? Tôi cảm thấy cậu làm phó chủ nhiệm Ủy ban hoạch định chính sách, thật đúnglà trò đùa."

Giọng nói rất nặng, âm vang bốn phía trong phònghọp nhỏ, vô cùng ép người, ngay cả Trương Ôn cũng bị Hoàng Văn Thanh đột nhiên phê bình làm cho sợ tới mức tâm hồn nhảy bang bang, khuỷu tay chọ chọc eo Dương Tử Hiên.

Dương Tử Hiên cau mày, không muốn đem một ít ý tưởng "công nhân cầm cổ phần" của mình ra nói.

Hắn đã nhìn ra tâm tư hai người này, Trương Ôn là xoa, Hoàng Văn Thanh đóng vai phản diện chuyên đánh đấm, tựa như diễn ông đấm bà xoa, đơn giảnlà muốn buộc hắn chắp tay dâng cái hình thức cải cách "toàn thể côngnhân viên chức cầm cổ phần" này lên đây mà.

Dương Tử Hiên đươngnhiên không biết ngu xuẩn như vậy, chỉ có thằng điên mới đem tất cả chi tiết quy tắc áp dụng cụ thể nói cho Hoàng Văn Thanh.

Sắc mặtHoàng Văn Thanh hơi hòa hoãn xuống một tý, Trương Ôn lập tức hỏi: "Đồngchí Tử Hiên, cậu cảm thấy công ty Xuân Huy có thể tiến hành cải cáchtheo mô hình toàn thể công nhân cầm cổ phần không?"

Những lời này đã rất rõ ràng rồi.

Dương Tử Hiên trầm mặc một hồi mới lắc đầu, nói: "Không thể!"

Sắc mặt Trương Ôn biến đổi, Hoàng Văn Thanh càng thêm đen lại, cả mặt trầm xuống.

Không ngờ Dương Tử Hiên thật sự không hề biết điều.

"Vì cái gì?" Trương Ôn tức giận, nổi giận đùng đùng hỏi.

"Tình huống công ty Xuân Huy và tình huống nhà máy chế tạo ô tô ÍchChâu rất khác nhau, không thể đơn giản áp dụng theo hình thức này, côngty Xuân Huy cũng không đủ điều kiện để áp dụng hình thức toàn thể côngnhân cầm cổ phần!"

Hoàng Văn Thanh chậm rãi đứng lên, cười lạnhnói: "Rất tốt! Chỉ một câu chưa đủ điều kiện! Hiện tại tôi có thể nóicho cậu biết, nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu cũng không đủ điều kiện đểáp dụng hình thức toàn thể công nhân viên chức cầm cổ phần!"

"Chỉ cần một ngày tôi là chủ tịch tỉnh, đừng có nghĩ đến việc thông qua phương án toàn thể công nhân viên chức cầm cổ phần!"

Hoàng Văn Thanh phẩy tay áo bỏ đi, âm thanh lạnh như băng vẫn còn vang vọng trong phòng họp.

Tình huống như thế, là việc Dương Tử Hiên đã sớm nghĩ đến.

Trong nội tâm Dương Tử Hiên 1000 vạn lần không muốn để cho Hoàng Văn Thanh đánh cắp tư tưởng của mình.

Dương Tử Hiên nhớ rõ, hình thức cải cách quyền tài sản "toàn thể côngnhân viên chức cầm cổ phần" này, tại trung kỳ thập niên 90, đã trở thành tư duy cải cách chủ lưu, hắn làm sao có thể để cho Hoàng Văn Thanh bắtlấy chủ lưu kinh tế đây?

Môt khi bị Hoàng Văn Thanh bắt lấy chủ lưu kinh tế, chỉ sợ quyền thế Hoàng Văn Thanh sẽ tăng lên một bậc.

Có việc như vậy xảy ra, công tác thị sát cũng không quá thuận lợi, tâmtình Hoàng Văn Thanh không tốt, liền chọn lấy mấy điểm sai sót nho nhỏcủa công ty Xuân Huy, trắng trợn phê bình bọn người Khô Lộc Văn mộtchầu.

Làm cho bọn người Khô Lộc Văn sợ hãi, không biết tại sao Hoàng Văn Thanh đột nhiên nóng tính như vậy.

Bọn người Khô Lộc Văn vốn đã thiết yến tiếp đãi Hoàng Văn Thanh rồi,nhưng Hoàng Văn Thanh không thèm ăn, mang theo Trương Ôn trở về ủy bantỉnh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.