Chương trước
Chương sau
Dương Tử Hiên thở hổn hển đứng lên, hỏi: "Thuộc Bình bí thư, anh có ý gì, anh định lập án sao?"

Thuộc Bình phất phất tay áo, cười nói: "Đồng chí Dương Tử Hiên, cậu cũng không cần phải kịch động như vậy, không phải chúng tôi chỉ điều tra sơ bộ thôi sao, còn chưa tới giai đoạn lập án, cậu yên tâm, tổ chức cũng không cách nào lập tức tạm thời cách chức điều tra đối với cậu, cậu muốn làm gì, vẫn là có thể làm..."

Dương Tử Hiên vỗ mạnh bàn một cái, con mắt đầy máu, nói: "Đồng chí Thuộc Bình, anh đang dùng việc công báo thù riêng."

Sắc mặt Thuộc Bình từ mỉm cười chậm rãi trở nên lạnh lùng, rồi biến thành lạnh như băng, nói: "Đồng chí Dương Tử Hiên, đây chẳng qua là tôi thực hiện việc công, có tài liệu rơi vào trong tay của tôi, cuối cùng tôi vẫn phải điều tra thôi, cậu nói là dùng việc công báo thù tư, có phải là có chút quá mức rồi?”

“Thuộc Bình tôi quang minh lỗi lạc, không thèm chơi loại thủ đoạn này, cũng không làm loại việc mờ ám sau lưng."

Dương Tử Hiên hắc hắc cười lạnh một tiếng, nói: "Anh có giở trò hay không, trong lòng anh tự rõ ràng, trong nội tâm của tôi cũng rất rõ ràng, vì cái gì một phần tài liệu như vậy, không thấy rơi vào trong tay người khác, hết lần này tới lần khác, lại rơi vào trong tay anh đây?"

Thuộc Bình cười nói: "Điều này nói rõ, người báo tin tín nhiệm tôi, sợ rơi vào tay cậu, cậu sẽ trả đũa..."

Dương Tử Hiên hơi híp con mắt lại, nói: "Rất tốt!"

Thuộc Bình cười cười, đi tới bên người Dương Tử Hiên, vỗ vỗ bả vai Dương Tử Hiên, nói: "Tử Hiên đồng chí, cậu cũng là một cán bộ học thuộc nguyên tắc đảng, cậu sẽ không cản trở chúng tôi phá án chứ?."

Tuy nhiên giọng nói của Thuộc Bình không cao, nhưng cơ hồ tất cả người phòng họp đều có thể nghe rõ ràng, vẻ châm chọc trong giọng nói cũng hết sức rõ ràng.

Dương Tử Hiên trầm ngâm trong chốc lát, sắc mặt tái nhợt, nói: "Tùy tiện đi!"

Thuộc Bình đi một vòng xung quanh Dương Tử Hiên, sau đó mới nói với mọi người: "Điều tra phá án là phải làm! Nhưng chúng tôi cũng sẽ không ngừng chức vụ của cậu, cậu vẫn có thể công tác, Ban Kỷ Luật Thanh tra chúng ta phá án, cũng không phải không có cao thủ, cậu là phó chủ nhiệm Ủy ban hoạch định chính sách, tay cậu cầm công tác, vẫn là có thể tiếp tục mà."

Hội nghị tiếp tục diễn ra thêm một thời gian, sau đó, Dương Tử Hiên liền trực tiếp phẩy tay áo bỏ đi.

Thuộc Bình chứng kiến bộ dạng mất bình tĩnh của Dương Tử Hiên, rốt cục cũng thở ra một cục tức trong lòng, nói: "Tốt rồi, đề tài thảo luận chủ yếu trong hội nghị hôm nay chính là chuyện này..., đồng chí Mã Thép, cậu phụ trách công tác điều tra!"

"Tan họp!"

…….

Dương Tử Hiên vừa mới ra ngoài cửa ra vào hội nghị không bao xa, liền đi tới nơi hẻo lánh không có người.

Sài Quá Long chăm chú đi theo sau lưng hắn, cười nói: "Dương sở, vừa rồi ngài biểu diễn thật sự rất hay, có thể đi đoạt giải vua màn ảnh Oscar rồi, rất đặc sắc! Ngay cả tôi đây, thiếu chút nữa cũng nghĩ ngài đang thật sự tức giận."

Dương Tử Hiên quay mặt, trên mặt chứa đựng nụ cười vui vẻ, đâu còn vẻ hổn hển, đâu còn vẻ thất kinh lúc trước, nói: "Không diễn thật một chút, những tên cáo già Thuộc Bình Mã Thép này làm sao có thể tiến vào cái bẫy."

Sài Quá Long cười nói: "Lần này bọn hắn muốn không bị lọt vào cái bẫy cũng không được...phần tài liệu trong tay bọn hắn kia chỉ là tin tức tố cáo do Lục Thánh Đông thu thập từ tin đồn thất thiệt, không có một điều nào được chứng thực là thật!”

“Lèm nhèm điều tra như vậy, nếu không điều tra ra một lỗi lầm nào của ngài, chỉ sợ Thuộc Bình và Mã Thép đều phải gánh chịu trách nhiệm lãnh đạo cực lớn!"

Dương Tử Hiên bắt chéo hai tay ngực trước, nói: "Tôi rất muốn làm cho bọn họ gặp phải cái nguy hiểm này, muốn điều tra tôi? Không có cửa đâu cưng!"

Sài Quá Long đi theo sau lưng Dương Tử Hiên, rất cẩn thận hỏi: "Công tác trọng điểm kế tiếp của chúng ta là Đông Nhuộm sao?"

Dương Tử Hiên gật gật đầu, nói: "Vấn đề Đông Nhuộm rất nghiêm trọng, tôi không biết có vấn đề mục nát bên trong hay không, nhưng quan liêu là có thể thấy được...”

“Đông Nhuộm là xí nghiệp thâm căn cố đế tại thành phố Tử Kim, giai đoạn hiện tại, sở giám các cậu sát không thích hợp tham gia, lát nữa tôi sẽ để cho văn phòng Ủy ban hoạch định chính sách xí nghiệp và nghành giám thị bảo vệ môi trường dẫn đầu, cùng nhau đến Đông Nhuộm điều tra."

Sài Quá Long lại nghĩ tới một chuyện khác, nói: "Về vấn đề công ty Xuân Huy, cơ bản là chúng ta đã nắm giữ tất cả, nhưng gần đây ủy ban tài chính tỉnh đã cấp phát sáu trăm vạn đồng cho công ty Xuân Huy, dùng trên danh nghĩa lắp ráp nhà máy sản xuất mới, không biết thời cơ để vấn đề công ty Xuân Huy bại lộ ra công chúng đã tới chưa?"

"Vẫn chưa tới..., công ty Xuân Huy là một quỏa bom hẹn giờ, tài chính tỉnh cấp phát tiền cho công ty Xuân Huy rất tốt, bản thân cái cấp phát tiền này cũng không phải là đi chương trình bình thường, ít nhất cũng là vượt qua Ủy ban hoạch định chính sách chúng ta phê duyệt!”

“Đợi đến thời điểm một đoàn người Khô Lộc Văn này bỏ chạy, quả bom hẹn giờ mới nổ tung, về phần nổ chết bao nhiêu người, tôi lại cực kỳ chờ mong."

Sài Quá Long bỗng nhiên nói: "Bí thư Thuộc Bình thừa dịp Trương Luân bí thư không ở đây, tự nhiên đột kích ngài..."

Dương Tử Hiên cười nói: "Không có gì đáng ngại, trong lòng Trương Luân bí thư tự nhiên đều biết, Thuộc Bình khẳng định phải làm báo cáo kỹ càng với bí thư Trương Luân!"

Sài Quá Long nghi hoặc hỏi: "Vậy Thuộc Bình bí thư không sợ chọc giận bí thư Trương Luân, không sợ bí thư Trương Luân trực tiếp đánh rơi, không cho điều tra?"

Dương Tử Hiên cười ha ha, nói: "Thật ra là Thuộc Bình đang chơi trò thông minh! Nói như vậy là vì, điều tra quan lớn cấp sở, dưới tình huống chưa nắm giữ tài liệu chắc chắn, không thể công khai, cũng không thể để đương sự biết.”

“Nhưng Thuộc Bình đã công khai ở trước mặt tôi rồi, đơn giản chính là muốn tạo thành sự kiện giật gân, làm cho cả Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh đều biết tôi bị người ta đưa tin tức tố cáo, nếu như bí thư Trương Luân bao che khuyết điểm của tôi, bí thư Trương Luân sẽ bị lên án!"

…….

Hội nghị diễn ra xong xuôi, về sau, những thường ủy đi lại tương đối gần với Thuộc Bình tụ tập với nhau.

Mã Thép cười nói: "Hôm nay có thể nói là thắng lớn!"

"Đêm nay tập hợp ở khách sạn Hợp Thành Phúc, chúng ta cũng nên chúc mừng một chút." Thuộc Bình đặt tài liệu ở trên mặt bàn, rút một điếu thuốc ra hút, thỏa mãn nói.

Mã Thép gật gật đầu, nói: "Tôi sẽ để cho người trong văn phòng an bài một tý, gọi điện thoại cho khách sạn Hợp Thành Phúc, đặt mấy cặn phòng!"

Thuộc Bình thở ra một vòng khói, hôm nay, thần sắc thất kinh Dương Tử Hiên thể hiện kia, đúng là để cho hắn tìm được thỏa mãn lớn nhất, đồng thời cũng để cho địa vị của Thuộc Bình hắn bên trong Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh được nâng cao, một lần nữa củng cố khắc sâu.

Trước kia Dương Tử Hiên không ngừng đối kháng với Thuộc Bình, đã nạo không ít mặt mũi của Thuộc Bình, làm cho sức nặng khi nói chuyện của Thuộc Bình bên trong Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh không nặng như trước kia.

Lần này trực tiếp một cước dẫm nát mặt Dương Tử Hiên, có thể nói là các cán bộ bên trong Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh sẽ phải đứng thành hàng một lần nữa rồi.

Bởi vì vấn đề tài liệu tin tức tố cáo, rất nhiều cán bộ lúc trước đi lại gần với Dương Tử Hiên, hiện nay không dám đứng ở bên Dương Tử Hiên, quỷ mới biết vấn đề Dương Tử Hiên rốt cuộc có bao nhiêu nghiêm trọng, nếu thật sự là một phần tử mục nát lớn, bọn hắn cũng không muốn có quan hệ gì.

Thế lực luôn lấy sức mạnh để so sánh.

Thế lực của Dương Tử Hiên bên trong Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, sau khi hội thường ủy lần này diễn ra, đã bị suy yếu rất lớn.

Thế lực của Thuộc Bình sắp sửa bành trướng hơn nữa, tâm tình Thuộc Bình tự nhiên là rất tốt.

Thuộc Bình gõ gõ khói bụi, nói: "Chúng ta đã làm rất tốt công tác trên sân khấu, những công thần phía sau màn kia, cũng không thể quên, cậu gọi Lục Thánh Đông….cái gì mà Nam Hồ Thánh Đông chế dược đến đây, còn có cả sở trưởng sở giao thông La Trạch Minh nữa".

“La Trạch Minh từng là quản gia cho chủ tịch tỉnh Hoàng Văn Thanh, làm tốt cùng hắn quan hệ cũng không tệ."

Mã Thép gật gật đầu, nói: "Lát nữa tôi sẽ phân phó văn phòng làm những chuyện này."

Trận bão táp đột nhiên xuất hiện này, cũng không ảnh hưởng đến tâm tình của Dương Tử Hiên.

Dưới sự tổ chức của Dương Tử Hiên cùng Sài Quá Long, ủy ban tỉnh rất nhanh thành lập tiểu tổ điều tra, chuyên môn điều tra Đông Nhuộm, tiến hành điều tra khắc sâu đối với vấn đề ô nhiễm của Đông Nhuộm.

Trần Chí Ôn gọi cho điện thoại Dương Tử Hiên, nói Tỉnh ủy ủy ban tỉnh đã quyết định giao toàn quyền điều tra sự cố huyết án nhà trẻ lần này cho hắn, để cho Dương Tử Hiên tổ chức nhân thủ đi điều tra, thường xuyên báo cáo tiến trình công tác cho Tỉnh ủy và ủy ban tỉnh.

Mấy ngày nay, Trần Chí Ôn đang phải vội vàng đánh ván cờ phân chế độ thuế, tiến hành đối kháng với bọn người chống lại phân chế độ thuế, do Hoàng Văn Thanh cầm đầu, cũng không thể bớt thời giờ trợ giúp Tử Hiên.

Dương Tử Hiên để điện thoại xuống, nhìn thấy Sài Quá Long có chút tức giận quay trở lại, liền hỏi: "Lão Sài, làm sao lại hầm hầm thế, sắc mặt tái nhợt rồi kìa..."

Sài Quá Long cười khổ, rất phẫn nộ nói: "Dương sở, bọn hắn thật sự là khinh người quá đáng."

"Chuyện gì xảy ra? Từ từ nói, đừng nóng vội!"

Sài Quá Long ngồi xuống, nói: "Tôi lấy phân tích điều tra huyết án nhà trẻ đến văn phòng Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh ký tên, ai biết lão Vương lại nói chứng cớ chưa đầy đủ, không đáng để ký tên...ngài nói có nên giận không?”

“Lão Vương cũng đã tham gia hội thường ủy hôm trước, khẳng định là hắn cho rằng ngài không được làm việc nữa rồi, cho nên không bán cho ngài mặt mũi, cố ý đâm chọc công tác ngài phụ trách, để nịnh nọt Thuộc Bình!"

Dương Tử Hiên phất phất tay áo, nói: "Chuyện này rất bình thường, người sống trong cơ quan đều rất hiện thực, nếu ai thất thế, sẽ lập tức bị lạnh nhạt!"

Lão Vương là người phụ trách văn phòng Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, trước kia cũng có quan hệ tốt với Dương Tử Hiên, chưa bao giờ đâm chọc công tác của Dương Tử Hiên, nhưng không nghĩ tới, hắn lại trở mặt nhanh như vậy.

Dương Tử Hiên cười cười, nói: "Như vậy cũng tốt, lúc này có thể thấy rõ, người nào là dòng chính, là bạn thân, người nào là kẻ hai mặt, đi, tôi và cậu đi xem, xem có phải là sắc mặt lão Vương đã trở nên vặn vẹo giống như cứt trâu rồi hay không..."

Lão Vương nhìn thấy Dương Tử Hiên và Sài Quá Long đi tới, khóe miệng cũng nở nụ cười lạnh, nhưng biểu lộ trên mặt lại cực kỳ nhiệt tình, vỗ vỗ bả vai Dương Tử Hiên, nói: "Tử Hiên đồng chí, cậu nên bớt đau buồn đi, tôi chắc chắn cái phong tin tức tố cáo kia cũng chỉ là tin đồn thất thiệt, bọn hắn điều tra cũng không được gì, cậu vẫn là cậu thôi!"

Dương Tử Hiên cũng phối hợp với lão Vương, cười cười nói: "Cảm ơn anh đã hiểu cho tôi!".

Lão Vương vẻ bên ngoài thì cười nhưng trong lòng không cười, nói: "Bình thường cậu cũng rất chiếu cố tôi, tôi đương nhiên cũng nên thông cảm cho cậu!"

Đáy lòng Dương Tử Hiên thầm hắc hắc cười lạnh, lão Vương này hay thật, thật sự là không nhìn ra hắn còn có tài năng bỏ đá xuống giếng nữa.

Dương Tử Hiên cười nói: "Về bản án Đông Nhuộm, hiện tại tôi đang xử lý, không biết anh có thể hiểu thoáng dàn xếp một tý không, ký một chữ, để cho chúng tôi xuống dưới điều tra....hiện tại tổ điều tra đã chuẩn bị xong rồi.”

Sắc mặt Lão Vương lập tức bình tĩnh lại, một con rồng sống sờ sờ đang dãy chết, ngày xưa Dương Tử Hiên ở bên trong Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh đúng là uy phong lẫm liệt, có Trương Luân làm chỗ dựa, xử lý mấy cái lớn án, phong cách cứng rắn, ai cũng sợ hãi ba phần.

Nhưng hiện tại có thể nói là Dương Tử Hiên đã gặp rủi ro rồi, lão Vương ở cơ quan lâu, trong nội tâm tự nhiên cũng có chút biến thái, chứng kiến nhân vật cường thế trước kia gặp rủi ro, nào có đạo lý không giẫm lên mấy cước, nghiêm túc nói: "Tử Hiên đồng chí, cái chữ này tôi không thể ký, quy trình các anh vận hành có chỗ không tuân theo quy định!"

Dương Tử Hiên hơi híp con mắt lại, bình tĩnh hỏi: "Thật sự không thể ký sao?"

Lão Vương có chút do dự, biểu lộ của Dương Tử Hiên, xác định vững chắc là đang tức giận rồi, có nên đắc tội một nhân vật cường thế như vậy hay không? Nếu hắn đại nạn không chết, trở về trả đũa, phản công cướp lại, vậy thì làm sao bây giờ?

Cái ý niệm này không ngừng lăn lộn trong đầu lão Vương mấy lần, nhưng cuối cùng hắn vẫn quyết định, kiên quyết nói: "Thật sự không thể ký!"

Khóe miệng Dương Tử Hiên hiện lên một dáng tươi cười thỏa mãn, nói: "Rất tốt!"

Nói xong, hắn liền trực tiếp xé rách văn bản tài liệu, mảnh giấy vụn rơi đầy mặt đất, Sài Quá Long, lão Vương đều kinh ngạc nhìn Dương Tử Hiên, không nghĩ tới, tính tình Dương Tử Hiên thật sự là quá cứng rắn.

Lão Vương biết rõ, đây là Dương Tử Hiên đang trắng trợn khiêu chiến đối với hắn, liền tức giận nói: "Dương Tử Hiên, cậu có thái độ gì? Cậu coi rẻ tôi sao?"

Dương Tử Hiên cắn răng, chỉ vào cái mũi của hắn, cười nói: "Bố mày coi thường nhất…..chính là cái loại coi mình là một nhân vật, mày cho rằng mày không ký tên, bố mày sẽ không làm được cái bản án này sao?"

Lão Vương hắc hắc cười lạnh, nói: "Không có chữ ký của tao, chương trình mày xử lý án, chính là chương trình không tuân theo quy định, mày cứ chờ bị cảnh cáo đi, đúng rồi, tao đã quên mày vừa bị đưa tin tức tố cáo, cũng không quan tâm đến một chút cảnh cáo như vậy.”

Dương Tử Hiên cười ha ha, nói: "Mày thật đúng là tự làm chính mình cao lên rồi! Bố mày phá án, chương trình thủ đoạn đều hợp pháp....Vừa rồi văn phòng ủy ban tỉnh đã lên tiếng nói với tao, huyết án nhà trẻ lần này, Tỉnh ủy ủy ban tỉnh trao toàn quyền cho tao làm việc, có thể xử lý đặc biệt sự tình đặc biệt...mày đang cản trở chúng tao phá án đấy!"

Nói xong rồi, Dương Tử Hiên quay đầu cười nói với Sài Quá Long: "Cậu lập tức dẫn đội xuống dưới Đông Nhuộm điều tra, tôi sẽ đi văn phòng Chí Ôn chủ tịch tỉnh báo cáo tiến độ bản án một tý, để cho người ta định ra văn bản tài liệu, nói lúc chúng ta phá án đã bị văn phòng Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh cản trở."

Sắc mặt lão Vương nhất thời biến thành khó coi, hắn đâu nghĩ đến chuyện Dương Tử Hiên sớm đã được Tỉnh ủy ủy ban tỉnh trao toàn quyền phụ trách án lần này, đâu nghĩ đến chuyện Dương Tử Hiên đã sớm cầm thượng phương bảo kiếm rồi.

Vội vàng xin lỗi: "Tử Hiên đồng chí, mới vừa rồi là tôi không đúng, tôi sẽ lập tức ký tên, lập tức ký không được sao, cậu đừng làm khó chúng tôi, những người làm chạy chân này, sự tình nhỏ như vậy, cũng không cần phải đi huyên náo đến chỗ Chí Ôn chủ tịch tỉnh, ngài là đại nhân, không nên để ý đến tiểu nhân...”

Dương Tử Hiên cười ha ha, không hề để ý tới lão Vương chăm chú đi theo phía sau hắn, cùng Sài Quá Long ra ngoài cửa, nhìn thấy lão Vương xấu hổ không đi theo kịp, mới cười nói: "Đã nhìn thấy chưa? Người này thật đúng là coi mình như một nhân đây, cái vị trí chủ nhiệm văn phòng Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh này của hắn là kết quả của sự thỏa hiệp, hắn thật đúng là đã cho rằng mình có bối cảnh? Còn muốn bán đứng tôi, đi nịnh nọt Thuộc Bình? Không có cửa đâu cưng!"

Sở giám sát tỉnh dẫn đầu các các nghành chức năng ủy ban tỉnh, điều tinh binh cường tướng đến, Sài Quá Long dẫn một đống đội ngũ, nhanh chóng tiến hành lấy mẫu điều tra nước sông Lục Nha.

Kết quả điều tra cho thấy, trong nước sông chứa đựng hàm lượng kim loại nặng gây nên bệnh ung thư, vượt chỉ tiêu nghiêm trọng, tạo thành uy hiếp tính mạng cực lớn đối với bình dân dân chúng hai bờ sông.

Mà đại bộ phận nước sông ô nhiễm đều đến từ Đông Nhuộm, xí nghiệp nhà nước đã có lịch sử lâu đời.

Dương Tử Hiên hạ lệnh lập tức lập án điều tra, Tiết Kế Ngay, với tư cách thị trưởng thành phố Tử Kim, có quyền nói chuyện quan trọng đối với xí nghiệp thuộc thành phố, đã tích cực phối hợp điều tra với Dương Tử Hiên, ngay sau đó, liền có truyền thông cấp trung ương tiến hành theo dõi đưa tin về cả quả trình điều tra!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.