"Không kiếm được nguồn tiêu thụ, một ít nhãn hiệu bột giặt nổi tiếng đã muốn chiếm lĩnh thị trường trung cao cấp trong tỉnh, thị trường cấp thấp đều là do một ít xưởng sản xuất bột giặt nhỏ chiếm lĩnh với ưu thế giá cả rẻ tiền!”
“Bột giặt sạch trong nháy mắt của chúng ta cũng không biết phải làm sao mới tốt..." Trương Tuyết Bách có chút buồn bực nói, khóe miệng lưu lại một ít màu trắng sữa, thật sự khiến trong đầu Dương Tử Hiên hiện ra chút ý niệm tà ác.
"Cậu nhìn chằm chằm vào khóe miệng của tôi làm gì?"
Trương Tuyết Bách thấy Dương Tử Hiên nhìn mặt mình chằm chằm, trên mặt hơi hồng lên gắt hỏi, tuy đã rất hiểu biết về Dương Tử Hiên, nhưng bị hắn nhìn chằm chằm như vậy, vẫn cảm thấy hơi xấu hổ.
Dương Tử Hiên cười cười, chỉ chỉ về hướng khóe miệng, chậm rãi nói: "Sạch trong nháy mắt không đủ nặng để định vị rõ ràng vị trí trong thị trường bột giặt, đây là nguyên nhân làm cho sau lượng tiêu thụ của nó một mực không lý tưởng!”
“Trong giai đoạn hiện nay, sản phẩm đồ gia dụng trong nước yêu cầu không cao lắm đối với chất lượng, năng lực nhãn hiệu doanh nghiệp mới là mấu chốt, ai có thể bắt lấy ánh mắt đại bộ phận người tiêu dùng, đó là người thắng..."
"Hết lần này tới lần khác, năng lực doanh nghiệp cũng là uy hiếp của công ty Nhật Hóa các chị, cho nên mới rơi vào trong mê cục như vậy, em đề nghị các chị, không ngại thay đổi sách lược một tý..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-can-bo/2814604/chuong-482.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.