Sau khi chia tay Trương Tuyết, Dương Tử Hiên trở lại phòng, tìm đọc một ít tư liệu, chủ yếu vẫn là về lợi và hại khi những xí nghiệp đầu tư bên ngoài này tiến vào.
Tại sau thập niên 90, vì theo đuổi tổng số lượng tăng trưởng kinh tế, rất nhiều địa phương bắt đầu kêu gọi đầu tư, muốn liều mạng kéo kinh tế đi lên.
Cùng lúc đàm phán với rất nhiều ngoại thương, triệt để buông thả lập trường của mình, chỉ cần có thể tiến cử xí nghiệp đầu tư bên ngoài là được, không bận tâm đến tất cả lập trường chính trị hay dân sinh.
Thậm chí còn dung túng xí nghiệp đầu tư bên ngoài tùy ý làm bậy ở trong nước, chà đạp pháp luật trong nước, chèn ép rất nhiều xí nghiệp, lợi ích dân tộc...
Mê mẩn đầu tư bên ngoài, cơ hồ đã thành tâm tính của rất nhiều cán bộ và tập thể kêu gọi đầu tư trong giai đoạn này.
"Tiểu Khải, chờ một lát nữa, cậu in phong thư này ra, sau đó tìm bưu cục tại mấy khu huyện phụ cận, gửi đến ủy ban giám sát tỉnh, gửi cho phó sở trưởng sở giám sát Long Ngọc!” Dương Tử Hiên lấy một phong thư tín từ bên trong cặp công văn ra.
"Đây là phong thư ngày hôm qua tôi vừa ghi, chữ viết trên phong thư, cậu đổi lại một lần, đừng để cho người ta nhận ra..."
Hồ Khải tiếp nhận bức thư, đưa lên xem xét, tiêu đề trên mặt là « kêu gọi đầu tư không thể thiếu, nhưng lập trường chính phủ cũng không thể ném ».
Văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-can-bo/2814569/chuong-468.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.