Tuy Trang lão gia tử đã về hưu rồi, nhưng phái bản địa vẫn có lực ảnh hưởng cực lớn tại La Phù tỉnh.
Ba đứa con trai, một người là Thường ủy tỉnh ủy, một người là sở trưởng tư pháp sở, coi như là công đức trọn vẹn rồi.
Trang Đạo Hiền còn trẻ, nếu như không phạm sai lầm chính trị quá trí mạng, tiếp tục tiến bộ lên chức là kết quả có thể đoán được.
Cái này cũng trở thành nhân tố tối quan trọng nhất giúp Trang lão gia tử không đến mức thoáng cái đã già yếu quá mức, có người thừa kế trên mặt chính trị, kéo dài tính mạng chính trị của ông ta.
Hồ Khải cũng đi theo Dương Tử Hiên đến đây, Trang lão gia tử nhìn thấy Dương Tử Hiên, liền vịn trượng dài, giọng nói rõ ràng trong sáng mạnh mẽ: "Cậu chính là vị cán bộ cấp sở trẻ tuổi nhất La Phù tỉnh chúng ta Dương Tử Hiên kia à, tôi đã nghe Đạo Hiền và Lộ Lộ đề cập tới cậu mấy lần!"
"Trang Lão, đây là ngài đang phê bình thời gian công tác, kinh nghiệm của tôi quá ít sao? Cái chữ nhất này, tôi đúng là không thể đảm đương nổi!" Dương Tử Hiên cong eo, vừa cười vừa nói, sắc mặt biểu lộ rất khiêm tốn.
Hắn và phái bản địa không có thâm cừu đại hận gì, Trang lão gia tử với tư cách đã từng nắm giữ chức Bí thư Tỉnh ủy, dẫn đầu La Phù tỉnh chạy theo niên đại cải cách cởi mở, thuận lợi quá độ.
Đối với vài nghìn vạn người dân La Phù tỉnh này, ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-can-bo/2814509/chuong-435.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.