Chương trước
Chương sau
Hồ Khải ở một bên nghe thấy, đáy lòng thiếu chút nữa cười lật ra thành tiếng, hắn đã tận mắt thấy bộ dáng ngang ngược càn rỡ của Trình Tư Vũ, nhưng lại bị ông chủ lớn của mình mài đến mức không có một chút kiêu ngạo nào.

Rõ ràng bị Dương sở đẩy cho lọt hố rồi, vẫn không thể không mang khuôn mặt tươi cười tới cầu Dương sở, chơi thủ đoạn như vậy, đúng là cực kỳ cao minh.

"Trình thư ký đi về trước đi, tôi còn có một hội nghị cần dự, hôm nào lại trò chuyện sau."

Dương Tử Hiên bảo người ta lái xe tiến vào, nói: "Tiểu Khải, chờ một lát nữa cậu đi nhanh một tý, bảo văn phòng sở giám sát thông báo xử phạt Trình thư ký trong báo cáo một tý là được rồi, không cần phải thông báo phê bình toàn bộ tỉnh, như vậy cũng không công bằng đối với Trình thư ký, dù sao hắn cũng chỉ vô tâm, có chút xúc động quá mức mà thôi..."

Trình Tư Vũ nghe được câu này, rốt cục cũng thở ra một hơi, chỉ cần không phải thông báo phê bình toàn bộ tỉnh, hắn vẫn còn có cơ hội xoay người, với hắn mà nói, kế tiếp chính là tiếp tục làm những việc Hoàng Văn Thanh vui.

"Dương sở, cứ như vậy mà buông tha hắn sao? Hắn đã mắng ngài ở trước mặt công chúng mà!" Hồ Khải có chút khó hiểu hỏi.

Dương Tử Hiên lắc đầu, nói: "Không phải buông tha, mà là không cần phải đuổi tận giết tuyệt đối với hắn, người như Trình Tư Vũ, có thể được Hoàng Văn Thanh chọn trúng, đương nhiên cũng có chỗ độc đáo của hắn, lần này nếu tôi giáng một gậy chết tươi, làm cho thanh danh Trình Tư Vũ triệt để hỏng bét, cũng không phải là chuyện gì tốt."

Hồ Khải tinh tế cân nhắc lời Dương Tử Hiên nói, Dương sở cân nhắc sự tình đúng là sâu xa hơn hắn nhiều lắm.

"Thường ủy tỉnh ủy đều đang nhìn xem chúng ta xử lý chuyện này ra sao, tôi cũng không nên lưu lại ấn tượng đuổi tận giết tuyệt cho đám thường ủy!”

“Hơn nữa, đuổi tận giết tuyệt Trình Tư Vũ, làm xấu mặt Hoàng Văn Thanh cũng không phải là chuyện gì tốt, nếu như Hoàng Văn Thanh thay đổi một thư ký làm việc cẩn thận, đối với chúng ta, những người này đứng đối lập với hắn mà nói, cũng không phải là cái chuyện gì tốt!" Dương Tử Hiên thở dài nói.

...

Hôm nay toàn bộ tin tức đều là trung ương ban bố biện pháp điều tiết khống chế vĩ mô.

Những thủ đoạn điều tiết khống chế vĩ mô này tuy dùng thủ đoạn kinh tế làm chủ, thủ đoạn hành chính làm phụ, nhưng cường độ lại tương đối nghiêm khắc.

Bởi vì đã có kinh nghiệm trung kỳ thập niên 80 điều tiết khống chế vĩ mô không đủ lực, hơn nữa còn lắc lư bất định, cuối cùng lại làm cho kinh tế hỗn loạn và lạm phát cao, thậm chí xã hội còn gặp phải giáo huấn thê thảm đau đớn.

Cho nên, biện pháp khống chế điều tiết kinh tế vĩ mô năm nay, đều là dạng cường lực, bất động sản Hải Nam lên tiếng rơi xuống đáy cốc, thị trường chứng khoán đang náo nhiệt cũng rơi, các nơi góp vốn náo nhiệt cũng không nói thêm câu nào nữa.

Tuy áp lực kinh tế được giảm bớt, nhưng kinh tế thường thường tồn tại một số điểm yếu nhất định, mà hiệu quả khi co rút nhanh chính sách cũng sẽ tồn tại tính lạc hậu nhất định, Dương Tử Hiên biết rõ, sang năm tỉ lệ lạm phát sẽ vượt qua 20%.

Nhưng hiện tại, giá hàng tiêu dùng ở các thành phố lớn cũng đã dâng lên 20%, rất nhiều quần chúng đều gặp phải áp lực tương đối lớn, bốn cao bốn náo nhiệt hai loạn, những đặc thù kinh tế này sớm đã khiến cho trung ương chú ý.

Nhìn máy điện thoại sắc hồng trên mặt bàn không ngừng linh linh vang lên, Dương Tử Hiên nhếch miệng cười cười, cầm lên vừa nghe, là Đái Mộc Cát gọi tới.

Trước kia nàng bán tín bán nghi đối với việc Dương Tử Hiên phán đoán điều tiết khống chế vĩ mô, nàng khống chế cổ phần mấy nhà công ty bất động sản tại Hải Nam, chỉ có một hai công ty rút đầu tư ra, các công ty khác vẫn tiếp tục làm bất động sản, vài ngày nay đã có vài chục triệu tài chính hoàn toàn bị bay ra khỏi Hải Nam, xem như triệt để bốc hơi.

Cha nàng Đái Mộc Đức còn lợi hại hơn, với tư cách lãnh đạo tầng hạch tâm được quyết sách ở ngân hàng xây dựng, tuy đã được Dương Tử Hiên nhắc nhở qua, nhưng không cưỡng chế rút đầu tư ra khỏi bất động sản Hải Nam.

Vài ngày qua, mấy trăm triệu tài chính xây dựng liền thành đống bong bóng lớn, khổ không thể tả, ở chính giữa bốn ngân hàng nhà nước lớn, ngoại trừ ngân hàng Trung Hành, công thương ra, thì ngân hàng xây dựng bốc hơi lượng tài chính lớn nhất khỏi Hải Nam.

Hiện tại cao tầng cả xây dựng đều không kịp trở tay rồi, trung ương mời họp hội nghị ngân hàng, thông báo thủ đoạn điều tiết khống chế vĩ mô, những thủ đoạn này chủ yếu đều là rơi lên trên bờ vai ngân hàng, lại làm cho cao tầng xây dựng kêu khổ không chịu nổi, Đái Mộc Đức lúc này mới hối hận, lúc trước làm sao lại đầu tư lớn như vậy.

Mà thu hoạch lớn nhất, phải tính đến bác nàng, Đái Tự Lập rồi, Đái Tự Lập tin tưởng Dương Tử Hiên phán đoán, hơn nữa bản thân mình cũng tiến hành phân tích kỹ càng, suy được ra quan điểm giống với Dương Tử Hiên, chỉ là liên tục bị bài xích bởi quan điểm gia tăng đầu tư bên trong Bộ tài chính, bài xích rất nghiêm trọng, trong tháng này, thậm chí triệt để trở thành phó bộ trưởng biên giới Bộ tài chính.

Hắn cũng thời khắc chú ý đến tình huống La Phù tỉnh, hiểu rõ cao tầng lãnh đạo La Phù tỉnh cũng chia làm hai trận doanh quan điểm bất đồng, hắn biết rõ trong trận doanh khẳng định có Dương Tử Hiên ở sau lưng hỗ trợ, trong nội tâm cũng là âm thầm kinh hãi, không nghĩ tới, Dương Tử Hiên là một tiểu cán bộ cấp phó sở, vậy mà có thể thôi động thảo luận phương hướng kinh tế một tỉnh.

Tuy cấp bậc Dương Tử Hiên quá thấp, vô pháp đứng ở trước sân khấu, nhưng Đái Tự Lập càng thêm xác định, mình lựa chọn tin tưởng phán đoán của Dương Tử Hiên là không sai.

Ngay ở trước khi bộ chính trị hội nghị tổ chức, trung ương đã bí mật tổ chức một đám nhân sĩ chuyên nghiệp trong hệ thống tài chính và thuế vụ ngân hàng làm công tác chuẩn bị.

Đái Tự Lập được thông báo tiến vào tiểu tổ áp dụng điều tiết khống chế vĩ mô công tác, phụ trách nghiên cứu biện pháp điều tiết khống chế cụ thể, thuộc về công tác giữ bí mật.

Một khắc này, Đái Tự Lập mừng rỡ như điên, gần một tháng bị người ta khinh khỉnh, cuối cùng cũng hết khổ rồi.

"Dương đại sở trưởng, lần này tôi đúng là chết thảm rồi, cậu cần phải cứu tôi!" Giọng nói Đái Mộc Cát có chút mỏi mệt, mấy ngày này nàng ở Hải Nam, đã là một mảnh thần hồn nát thần tính, trông gà hoá cuốc rồi, rất nhiều tài chính cũng bắt đầu hốt hoảng thoát khỏi Hải Nam.

"Tôi nói đại tiểu thư Đái Mộc Cát này, cô đừng có kêu nữa, cũng đừng giận nữa, lúc đầu tôi đã nói rõ ràng rành mạch rồi, rất rõ ràng, Hải Nam là một cái khu cao áp, bản bản thân cô vẫn hoạt động trong vùng bão táp này, còn chuyên môn mời tôi đến kinh thành làm ra một phen giải thích, chính cô không tin tôi, tôi cũng không có biện pháp nào hết, hiện tại xảy ra chuyện, tìm tôi tố khổ cũng không có tác dụng đâu!" Dương Tử Hiên nhíu mày nói.

"Tôi sai rồi, tôi sai rồi, vẫn chưa được sao? Cậu cũng nên suy nghĩ biện pháp cho tôi! Hiện tại mặc dù nói tôi không bị lỗ lã, nhưng đã bốc hơi sáu thành của cải rồi, cậu nói tôi nên làm sao bây giờ? Đây chính là của cải tôi kinh doanh vài năm, thật vất vả mới kiếm được, hiện tại đã bị đánh về nguyên hình rồi!"

Đái Mộc Cát cười khổ nói, nàng tốt nghiệp đại học, liền bắt đầu tham gia vào kinh doanh, tiếp nhận tài sản bên ngoài của Đái gia, lần này thoáng cái đã bốc hơi hơn phân nửa, nàng trở lại Đái gia, cũng có chút điểm khó có thể bàn giao.

Mặc dù nói hạch tâm Đái gia vẫn Đái Tự Lập và Đái Mộc Đức, Đái Mộc Cát, với tư cách lá ngọc cành vàng Đái gia, đương nhiên không có ai dám nhảy ra, ở trước mặt chỉ trích nàng cái gì, nhưng động tác và ý kiến nhỏ ở dưới khẳng định là không ít.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.