Giọng nói Trương Luân âm vang hữu lực, nói năng rất có khí phách, nhưng rơi vào trong mắt đám thường ủy, lại làm cho thần sắc bọn họ trở nên vô cùng kỳ quái.
Ngoại trừ Chu Trì Khôn, Tôn Thanh Vân, Trần Chí Ôn và mấy thường ủy trước đó đã biết nội dung, các thường ủy khác đều mang vẻ mặt khiếp sợ, kể cả Trang Đạo Hiền, cũng mang vẻ mặt đầy khiếp sợ.
Chỉ là, Trang Đạo Hiền cũng chú ý tới, bên trong báo cáo của Trương Luân không đề cập đến vấn đề nhân viên Văn phòng tỉnh ủy Vương Kiện tự sát, dường như là cố ý lảng tránh vấn đề này, đối với Trang Đạo Hiền mà nói, coi như là một tín hiệu tốt.
Dù sao Trang Lộ Lộ cũng có liên quan vụ án quá sâu tại vấn đề này, nếu như bị người bắt được không tha, đối với Trang Đạo Hiền mà nói, thật sự là một sự tình cực kỳ xấu.
"...Đồng chí Đường Đại Minh, với tư cách cán bộ đảng cao cấp, vậy mà tham dự vào án kiện hình sự tính chất nghiêm trọng như vậy, Ban Kỷ Luật Thanh tra chúng tôi cũng cảm thấy cực kỳ đau lòng!”
“Cũng gõ vang một hồi chuông cảnh báo cho chúng ta, phải chú ý giữ gìn tính đoàn kết của bộ máy, từ tình huống trước mắt để xem xét, Đường Đại Minh là kẻ khả nghi sát hại đồng chí Đường Lập, động cơ chủ yếu ở chỗ mâu thuẫn hai người tích lũy cực kỳ sâu, thậm chí thường xuyên mắng nhau trên hội nghị thường ủy thành ủy, loại tình huống này, trước kia chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-can-bo/2814448/chuong-403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.