Chương trước
Chương sau
Ở trong một năm này, Đại Danh hệ khẳng định cũng sẽ tận hết sức lực, đẩy Tiết Kế Ngay nối vị, nhưng dùng tình thế trước mắt để xem xét, phía trước Tiết Kế Ngay có Nhậm Đoàn ngăn cản, Nhậm Đoàn trong ngắn hạn cũng khó có thể từ bí thư thị ủy Tử Kim tăng lên cấp cao hơn

Như vậy, Tôn Thanh Vân lui về tuyến hai, về sau, vấn đề Tiết Kế Ngay có thể nắm trong tay danh hiệu Thường ủy tỉnh ủy, vẫn là một việc mờ ảo không thể nói trước.

Dương Tử Hiên cũng muốn chen tay tiến vào hỗ trợ một tý, nhưng không tìm thấy điểm nào để vào

Trước kia hắn liên thủ cùng Tiết Kế Ngay đánh Nhậm Đoàn một phát, nhưng việc đó không ảnh hưởng đến đại cục, chỉ để cho lực ảnh hưởng Tiết Kế Ngay tăng mạnh tại hệ thống chính pháp thị ủy Tử Kim, không hề dao động được căn cơ của Nhậm Đoàn tại thành phố Tử Kim.

Trên hội nghị thường ủy thị ủy Tử Kim, quyền nói chuyện của Tiết Kế Ngay có lẽ vẫn rất yếu.

...

Lúc này, Trang Lộ Lộ đang cầm tú lơ khơ nghịch nghịch, ngồi ở đối diện hắn là La Tử Cường.

"Lộ Lộ, cha cậu nói thế nào?" La Tử Cường biết rõ, sự kiện đạo diễn Vương Kiện tự sát lần này xác thực là một sai lầm cực kỳ nghiêm trọng.

"Từ ngày hôm qua đến hôm nay đều đang sứt đầu mẻ trán, có quan hệ đến sự lỗ mãng của tôi, lúc đó, tâm lý trả thù của tôi quá nặng, bị tâm tình thù hận Dương Tử Hiên che mất con mắt." Trang Lộ Lộ có chút hối hận nói, oán hận đối với Dương Tử Hiên trong lòng lại càng đặc hơn.

La Tử Cường cũng không dám quá mức khiển trách người sẽ tiếp nhận phái bản địa này, tuy La Tử Cường đi vô cùng gần cùng với người phái bản địa, nhưng cũng bởi vì hiện tại hắn có việc cầu Trang Đạo Hiền và những người ở trên cao mà thôi.

Hắn không có khả năng triệt để hành động như một tay sai và binh sĩ lao ra trước sân khấu cho phái bản địa, dù sao hắn hiện tại cũng là phó thư ký trưởng Tỉnh ủy thâm niên, cán bộ cấp chính sảnh, về địa phương cũng có thể trực tiếp đảm nhiệm bí thư thị ủy, làm nhân vật người cầm đầu một địa phương, không có khả năng triệt để đảo hướng về phái bản địa.

"Sự tình đã xảy ra, cũng không phải quá mức tự trách bản thân mình, phái bản địa gia nghiệp rất lớn, cũng không đến mức bởi vì cậu sai lầm một lần mà bị đè sập."

La Tử Cường yên lặng ăn cơm, hắn nói những lời này, chỉ là để trấn an Trang Lộ Lộ, hắn ở Tỉnh ủy, biết rõ lần này Trang Lộ Lộ đã liên thủ cùng Đường Đại Minh, khiến cho Vương Kiện lạnh nhạt tự tử có bao nhiêu nghiêm trọng, thậm chí còn có khả năng dẫn động Chu Trì Khôn triệt để tẩy trừ phái bản địa.

Chu Trì Khôn là người tỉnh Lỗ Đông, từ bên ngoài đến, muốn đến La Phù làm một phen đại sự nghiệp, phái bản địa, với tư cách tổ chức thâm căn cố đế, với tư cách những người đã được tất cả lợi ích từ La Phù tỉnh.

Tất nhiên, rất nhiều quan niệm thi hành biện pháp chính trị của bọn họ đã phát sinh mâu thuẫn và ma sát với của chính sách Chu Trì Khôn, Chu Trì Khôn mượn chuyện Đường Đại Minh không may lần này, tẩy trừ rất nhiều cán bộ tầng giữa của phái bản địa là hoàn toàn có khả năng.

Vài ngày này, Trang Đạo Hiền luôn vội vàng chạy đôn chạy đáo, thậm chí chuyện này kinh động đến cả Lão thái gia Trang gia đã sớm về hưu.

"Hiện tại không phải là thời điểm hối hận, mấu chốt là nghĩ ra cách nên ứng phó ra sao, Vương Kiện chết, đã triệt để kinh động cao tầng Tỉnh ủy, ba người đứng đầu Tỉnh ủy cũng đã nhận được tin tức, nhưng Chu bí thư và Tôn bí thư đều không tỏ thái độ minh xác, cũng không có bất kỳ câu trả lời nào, đây mới là đáng sợ nhất." La Tử Cường cạn một chén cùng Trang Lộ Lộ, sau đó mới chậm rãi nói.

"Hiện tại, đứng ở mặt đối lập với chúng ta không phải Dương Tử Hiên, mà là ba người đứng đầu Tỉnh ủy, thái độ của bọn hắn càng mập mờ, càng chậm chạp không chịu tỏ thái độ, liền cho thấy bọn hắn càng muốn kiếm thêm lợi ích từ bên trong chuyện này, đây là chuyện chúng ta không thể khống chế được." La Tử Cường thở dài nói.

"Thời gian bí thư Chu Trì Khôn đến tỉnh chúng ta vẫn còn hơi ít, căn cơ cũng không sâu, làm sao có thể so sánh cùng với căn cơ gia gia năm đó cực khổ kinh doanh?”

“Chu Trì Khôn bí thư thật sự muốn ra tay đối phó với phái bản địa chúng ta, cũng phải thoáng suy nghĩ một tý về sức nặng của mình chứ?" Trang Lộ Lộ quen biết không sâu sắc đối với cao tầng chính trị, cho rằng phái bản địa tại La Phù tỉnh chính là đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, tung hoành vô địch.

"Lộ Lộ, cậu không thể coi thường sức nặng của Bí thư Tỉnh ủy, một người có thể làm được đến chức Bí thư Tỉnh ủy, đã thuyết minh trung ương khẳng định đối với thành tích trước kia của hắn, những thứ khác không nói, đầu tiên là hắn đã tìm được trung ương ủng hộ, điểm ấy, chúng ta vô pháp so sánh."

La Tử Cường lắc đầu, trong nội tâm thầm than, Trang Lộ Lộ và Dương Tử Hiên cán bộ thanh niên nhân tài kiệt xuất tỉnh La Phù, nhưng khác biệt giữa hai người thật đúng là quá lớn.

La Tử Cường và Dương Tử Hiên nhiều lần đánh nhau, nhưng mỗi lần đều bị Dương Tử Hiên chế nhạo không thể đánh trả, tuy mỗi lần La Tử Cường đều rất phiền muộn, nhưng không thể không nói, thủ đoạn của Dương Tử Hiên có lẽ là cực kỳ cao minh, Trang Lộ Lộ muốn vượt qua hắn, tuyệt đối không phải sự tình một ngày hay hai ngày.

"Mặt khác, Chu Trì Khôn, với tư cách Bí thư Tỉnh ủy đứng đầu tiên trên tỉnh, có ưu thế ở trên cao nhìn xuống, hắn có thể lựa chọn tiến hành hợp tác với những thế lực khác, có lợi ích giống nhau ở trong tỉnh, hoàn toàn có khả năng ném phái bản địa chúng ta đi."

Nghe La Tử Cường chậm rãi phân tích, Trang Lộ Lộ mới ý thức được tình thế rất nghiêm trọng, liền lên tiếng hỏi: "Chúng ta có phương pháp xử lý gì tốt không?"

La Tử Cường đang muốn đáp lại, điện thoại của Trang Lộ Lộ bỗng nhiên vang lên.

"Tốt, tôi nhất định sẽ đến!"

Trang Lộ Lộ cúp điện thoại, sắc mặt có chút lúng túng, La Tử Cường vô ý thức hỏi: "Ai vậy? Đường Đại Minh à?"

Lắc lắc đầu, sắc mặt Trang Lộ Lộ có chút âm trầm, nói: "Là Dương Tử Hiên!"

La Tử Cường cảm thấy hơi ngoài ý muốn, nói: "Lúc này, hắn nên núp ở phía sau cười trộm, xem chúng ta và ba người đứng đầu Tỉnh ủy đánh cờ, hắn tìm cậu làm gì thế?"

"Tôi cũng không rõ ràng lắm, hắn chỉ bảo tôi đi qua gặp mặt, hắn đang ở khu khách sạn Kiến Giang."

Trang Lộ Lộ đứng lên nói: "Chú La, có muốn đi cùng tôi không?"

La Tử Cường không muốn chứng kiến thần thái dương dương đắc ý của Dương Tử Hiên, loại tình thế này, nói rõ là bị nhục nhã, La Tử Cường không muốn đi tham gia náo nhiệt, bị một cán bộ cấp phó sở làm nhục nhã, truyền ra ngoài, mặt mo của hắn không có chỗ nào để đặt.

"Chính cậu đi đi thôi, tôi còn phải đi xử lý một ít sự tình, Hứa Chí Văn sắp bị thẩm vấn rồi, tôi phải theo dõi chú ý, đây cũng là một quả bom hẹn giờ."

Nói về Hứa Chí Văn, La Tử Cường lại càng xem thường Trang Lộ Lộ, nếu như không có căn cứ chính xác Hứa Chí Văn gửi tiền cho Trang Lộ Lộ, phái bản địa hoàn toàn không cần phải chú ý đến cái án kiện này, cũng sẽ không liên lụy tới phái bản địa.

Phái bản địa hoàn toàn có thể đợi đến sau khi Hứa Chí Văn bị hình phạt, lại thông qua quan hệ với cục tư pháp, đưa Hứa Chí Văn từ trong ngục giam đi ra.

Nhưng hiện tại không được.

Nhìn bóng lưng Trang Lộ Lộ biến mất, La Tử Cường lắc đầu, phái bản địa đúng là vẫn đang trên con đường xuống dốc, mặc dù không thể nói Trang Lộ Lộ không vịn được bức tường, nhưng trí tuệ chính trị và ngộ tính của hắn không cao, người như vậy tiếp nhận gánh nặng phái bản địa, căn bản là không đủ sức.

La Tử Cường bỗng nhiên nhớ tới người chị kia của Trang Lộ Lộ, đó mới là một người tài giỏi

Nếu như đời thứ ba phái bản địa là nàng tiếp nhận, không sợ không thể kéo dài huy hoàng, chỉ là, đáng tiếc, nàng một mực phát triển trong quân đội, thậm chí còn truyền ra tin tức đã đính hôn cùng với con trai tướng quân Quân Phương Mỗ đã qua đời...

Đáng tiếc, tuy Trang lão thái gia vô cùng yêu thương đứa cháu gái này, nhưng tư tưởng thâm căn cố đế, lại làm cho hắn cảm thấy đứa cháu gái này không tiếp nhận được phái bản địa, nhất định cần một đứa cháu trai đứng ra gánh vác

Chỉ sợ đây chính này nguyên nhân Trang lão thái gia đã từng nói chuyện với Đại tướng nơi biên cương.

...

Ánh mặt trời chớp động, cỗ xe này treo biển số xe công vụ Tỉnh ủy, ở bên trong bóng cây, chậm rãi ghé qua, cách đó không xa chính là đệ nhất Đại Giang —— Hồng Hà, sóng nước lăn tăn, ngẫu nhiên có thể chứng kiến đội thuyền lui tới, giá trị chuyển hàng cực lớn vẫn chưa được phát triển triệt để.

Lái xe chính là Vương Tiểu Hoa, Dương Tử Hiên không nghĩ đến, nữ cảnh sát mê trai này lại có kỹ thuật lái xe tốt đến không ngờ.

Tuy xe cộ khu nội thành Tử Kim niên đại này đã rất nổi danh về đông đúc rồi, nhưng không thể gây trở ngại được tốc độ xe của Vương Tiểu Hoa chút nào, không ngừng lách qua các ngõ hẻm ở đường cái, đến khách sạn Kiến Giang từ rất sớm.

Khách sạn Kiến Giang, danh như ý nghĩa, chính là một nơi nhìn thấy con sông Hồng Hà rộng lớn này, gió sông phơ phất, lại để cho cái nóng oi bức mùa hè tăng thêm không ít cảm giác nhẹ nhàng khoan khoái.

Trang Lộ Lộ đi chiếc xe Audi mới cứng, sử dụng quần tây áo da, bộ dáng uy phong lẫm liệt, trẻ tuổi tài cao, đứng ở cạnh xe, nhìn thấy Lương Quân Mi đang lái xe cho Dương Tử Hiên, miệng há to đến mức có thể nhét cả quả trứng vào.

Lương Quân Mi cũng không nghĩ tới, vậy mà mình lại chứng kiến trang Lộ Lộ ở chỗ này, trước kia Dương Tử Hiên chỉ nói là muốn gặp khách quý, không nói là ai.

"Quân Mi, tại sao em lại ở chỗ này vậy?" Trang Lộ Lộ giật mình hỏi.

Dương Tử Hiên mỉm cười, Lương Quân Mi cùng Trang Lộ Lộ quen biết, vốn đã nằm trong dự đoán của hắn, Lương Quân Mi xinh đẹp như vậy, danh tiếng tại phòng công an khẳng định cũng không thấp, mà phòng công an là hang ổ của phái bản địa, Trang Lộ Lộ lại là công tử ca nhiều năm như vậy, không có lý do gì không biết một đại mỹ nữ như Lương Quân Mi.

Dương Tử Hiên cố tình an bài để hai người nữ cảnh sát Lương Quân Mi xuất hiện trước mặt Trang Lộ Lộ.

Nếu như Triệu Minh biết Dương Tử Hiên an bài như thế, chỉ sợ sẽ lập tức giơ chân chửi má nó, chỉ cần là người quen thuộc đối với phòng công an tỉnh đều biết, nữ cảnh sát xinh đẹp Lương Quân Mi này là thủ hạ Triệu Minh hắn.

Nhưng giờ phút này, Dương Tử Hiên lại mang theo thủ hạ của hắn, lộ mặt ở trước mặt người phái bản địa, không phải đang thẳng thắn nói cho phái bản địa, Triệu Minh hắn đã làm phản, đảo về hướng Dương Tử Hiên rồi sao?

Triệu Minh đảo về hướng Dương Tử Hiên, vốn là bí mật tiến hành, Triệu Minh vốn vẫn còn có chút do dự, không biết Dương Tử Hiên có thể trở thành ngôi sao sáng trên chính đàn hay không, cho nên, Triệu Minh cũng không vội vàng hướng Dương Tử Hiên bày tỏ tư thế trung thành.

Nhưng Dương Tử Hiên làm như vậy, Triệu Minh đúng là không thể làm được kẻ hai mặt, cỏ đầu tường nữa rồi, bị phái bản địa xa lánh ở bên trong hệ thống công an là kết quả có thể đoán được, hắn chỉ có thể lựa chọn triệt để tới gần Dương Tử Hiên.

Đương nhiên, Dương Tử Hiên dẫn Lương Quân Mi cùng Vương Tiểu Hoa lộ mặt ở trước mặt Trang Lộ Lộ, không chỉ là muốn thúc ép Triệu Minh hợp tác, hắn còn muốn hợp tác với những bộ hạ cũ của Quan Quang Cốc tại chính phủ tỉnh kia.

Ngoài ra cũng là nói cho Trang Lộ Lộ, nói cho phái bản địa biết, Quan Quang Cốc đã hợp tác cùng với hắn rồi

"Quân Mi, làm sao em lại đi lái xe cho hắn?" Hơi thở của Trang Lộ Lộ có chút hổn hển, cho dù là hắn, cũng không dám tùy tiện chỉ huy Lương Quân Mi, nhưng Dương Tử Hiên vậy mà lại phung phí của trời, để cho hai người Lương Quân Mi cùng Vương Tiểu Hoa đều làm lái xe cho hắn, cái này lại làm cho Trang Lộ Lộ cảm thấy tức giận bất bình.

Dựa vào cái gì?

Cô gái bố mày bình thường ngay cả gặp trò chuyện một lần cũng gian nan, lại bị Dương Tử Hiên, cái tên hỗn xược này dùng làm lái xe, cái thế đạo gì đây?

"Trang tiên sinh, chúng ta lại gặp mặt rồi." Dương Tử Hiên từ ghế ngồi đằng sau đuôi xe chui ra, dáng tươi cười bên khóe miệng rạng rỡ dị thường.

Nhưng Trang Lộ Lộ lại tựa như không hề trông thấy Dương Tử Hiên, toàn bộ ánh mắt đều rơi vào mặt Lương Quân Mi.

"Tôi chỉ phục tùng mệnh lệnh!"

Trong mắt Lương Quân Mi căn bản không có Trang Lộ Lộ này, miệng nói: "Còn có, tôi và anh không phải người quen, không cần phải gọi thân mật như vậy."

Ánh mắt Dương Tử Hiên rất sắc bén, thoáng cái liền nhìn ra, dưới bề ngoài ôn hòa của Lương Quân Mi, cất giấu một tia chán ghét đối với Trang Lộ Lộ.

"Trang tiên sinh, lần này chúng ta gặp mặt, không phải là để cho anh quấy nhiễu nữ lái xe của tôi." Dương Tử Hiên lên tiếng mỉa mai một chút.

Trang Lộ Lộ lập tức thẹn quá hoá giận, nói: "Có chuyện thì nói, có rắm thì mau thả ra, tôi không có thời gian nói chuyện phiếm với cậu."

Những lời này vừa nói ra, Lương Quân Mi và Vương Tiểu Hoa càng thêm chán ghét đối với Trang Lộ Lộ rồi, nhìn nhìn Dương Tử Hiên và Trang Lộ Lộ, là nam nhân giống nhau, tại sao tố chất đối lập rõ ràng như vậy đây?

"Sự tình Vương Kiện nhảy lầu, là kiệt tác của cậu à?" Dương Tử Hiên dựa vào cửa xe, nhen nhóm một điếu thuốc, rất có mị lực của một người bất cần đời.

Trang Lộ Lộ dù sao vẫn là người nhìn nhiều quen việc, không biết bởi vì tức giận mà thoáng một tý liền lộ ra nhược điểm, hắn cười lành lạnh nói: "Cậu đây là muốn vu hãm tôi? Hay là muốn lừa bịp tống tiền đây?"

"Ha ha, cậu không thừa nhận cũng được, vậy cậu nên biết sơn trang này chứ?" Dương Tử Hiên từ trong xe lấy ra một bức ảnh chụp, ném đến trước mặt Trang Lộ Lộ.

"Lại muốn lấy cái ảnh chụp gì ra để lừa bịp tống tiền tôi à? Lần trước không thành công, lần này còn muốn đưa ra những chiêu hạ lưu này làm gì..."

Tiếp nhận Dương Tử Hiên ném tới ảnh chụp, giọng nói Trang Lộ Lộ bỗng nhiên đình chỉ, không nói thêm câu nào nữa.

Sơn trang trên tấm ảnh rõ ràng chính là sơn trang hắn cùng Đường Đại Minh mưu đồ bí mật, làm cho Vương Kiện kia tự sát, cũng ở trong sơn trang này, bọn hắn đã xác định hiệp nghị giao dịch với Vương Kiện.

"Cậu theo dõi tôi đấy hả?" Trang Lộ Lộ giận dữ hỏi, hắn không biết tại sao Dương Tử Hiên có được những ảnh chụp này, hơn nữa thời gian trên tấm ảnh dường như cũng đúng là thời gian hắn và Đường Đại Minh mưu đồ bí mật.

"Ha ha, tôi không nhàm chán như vậy đâu."

Dương Tử Hiên nhen nhóm một điếu thuốc, thổi một luồng khói rồi nói: "Chỉ cảm thấy Trang thiếu gia thật đúng là có thủ đoạn tốt, đáng tiếc, hơi quá mức rồi, chiêu số đó, vốn là muốn đối phó tôi, lại trở thành chuyển tảng đá nện vào chân mình!"

"Buồn cười, thật đáng buồn cười!"

Cái tấm hình này là Vương Trọng Lâu giao cho Dương Tử Hiên, ân ân oán oán giữa Vương Trọng Lâu cùng phái bản địa, chỉ sợ là vài vãn bối đời sau không rõ, đối với Trang Lộ Lộ, hạch tâm đời thứ ba phái bản địa này, Vương Trọng Lâu đúng là bỏ ra công sức rất lớn để theo dõi.

"Tôi không biết cậu muốn nói cái gì, tôi cũng không biết tấm hình này từ đâu ra." Trang Lộ Lộ lạnh lùng quát, nhưng chính bản thân hắn cũng có thể cảm giác được mình đang nhu nhược cùng sợ hãi, hắn không biết rốt cuộc Dương Tử Hiên biết rõ bao nhiêu về chuyện này, nếu như Dương Tử Hiên nắm giữ nhân chứng vật chứng chính xác mà nói, chỉ sợ tiền đồ tương lai của Trang Lộ Lộ hắn sẽ triệt để bị hủy diệt.

Dương Tử Hiên cười hắc hắc, chui vào trong xe, hướng Lương Quân Mi và Vương Tiểu Hoa giơ tay lên, nói: "Lên xe!"

Lương Quân Mi cùng Vương Tiểu Hoa cũng loáng thoáng biết rõ giữa hai người nói về cái gì, chứng kiến Trang Lộ Lộ rõ ràng ngay cả chân cũng sợ hãi đến phát run, còn mạnh miệng làm ra vẻ trấn định, trong lòng cảm thấy hèn mọn một hồi, liền chui vào trong xe.

Thời điểm xe khởi động, Dương Tử Hiên từ trong cửa sổ xe duỗi đầu ra, nói: "Tự giải quyết cho tốt đi Trang đại thiếu gia, chúng ta có thời gian, cứ chậm rãi mà chơi!"

Xe đi hơn 10m, trong gió còn truyền đến tiếng Trang Lộ Lộ khàn giọng hò hét: "Dương Tử Hiên, rốt cuộc cậu muốn thế nào, cậu nói đi, rốt cuộc cậu muốn thế nào..."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.