Chương trước
Chương sau
Nhưng lúc này đường dây điện thoại của Trang Đạo Hiền lại bận rồi, Trang Đạo Hiền đang gọi điện thoại cho trưởng ban biên tập La Phù nhật báo: "Tôi nói lão Chung này, hôm nay các anh đăng bài văn vẻ xin lỗi trên La Phù nhật báo là chuyện gì xảy ra?"

"Rốt cuộc là các anh thẩm định biên tập bản thảo ra sao vậy, tại sao bản thảo trước sau mâu thuẫn vẫn được đăng lên, phía trước mãnh liệt phê bình tổ điều tra đến trú đóng ở thành phố An Thuyền, hiện tại lại để phóng viên ghi bản thảo đen phát biểu xin lỗi, các anh đúng là đại báo Tỉnh ủy, các anh làm như vậy, sẽ tạo thành tư tưởng hỗn loạn!” Trang Đạo Hiền gõ cái bàn nói.

Chung trưởng ban biên tập cười ha ha nói: "Thư ký trưởng, tình huống này tôi không biết, thẩm định cụ thể bản thảo, không phải tôi phụ trách, chờ một lát nữa tôi sẽ hỏi một câu."

Trang Đạo Hiền là nhân vật bậc nào, thoáng cái chợt nghe ra Chung trưởng ban biên tập này đang qua loa hắn, đang trốn tránh trách nhiệm, nhưng Trang Đạo Hiền cũng không thể lập tức làm gì Chung trưởng ban biên tập này.

Dù sao Chung trưởng ban biên tập cũng là cán bộ cấp sở, Trang Đạo Hiền không phải trưởng ban tổ chức, cũng không phải trưởng phòng tuyên truyền, không chỉ huy nổi Chung trưởng ban biên tập này cũng là chuyện rất bình thường.

Chỉ là, cái hận này, Trang Đạo Hiền lại nhớ kỹ, về sau có cơ hội, khẳng định phải đánh cho tên này một cái.

Trang Đạo Hiền để điện thoại xuống, ngửa đầu lên, nhen nhóm một điếu thuốc, điện thoại trên mặt bàn lại vang lên.

"Lộ Lộ, chuyện gì? Báo chí, cha đã nhìn thấy rồi, con cũng không cần có áp lực tâm lý, Dương Tử Hiên này vẫn không lên được mặt bàn cao tầng."

Trang Lộ Lộ thở dài nói: "Con muốn đi gặp lại Dương Tử Hiên một lần."

Trang Đạo Hiền trầm mặc một hồi rồi mới hỏi: "Nguyên nhân là gì?"

"Con muốn đi tìm hiểu ngọn nguồn, nhìn một cái xem rốt cuộc át chủ bài của Dương Tử Hiên là cái gì?" Trang Lộ Lộ tỉnh táo nói.

"Con thực sự muốn gặp cũng được, thuận tiện thăm dò một tý, nhìn một chút xem hắn biết rõ bao nhiêu đối với sự kiện Đường Lập tử vong?" Trang Đạo Hiền nói.

Trang Lộ Lộ nhíu mày hỏi: "Đường Lập tử vong thật đúng là có quan hệ với Đường Đại Minh?"

Trang Đạo Hiền trầm mặc một hồi mới nói: "Cái này cha cũng vậy không rõ ràng lắm, nhưng nếu như là sự thật, sẽ rất bất lợi đối với chúng ta."

"Đường Đại Minh này quả nhiên là thành hư việc nhiều hơn là thành công!" Trang Lộ Lộ đúng là không để một ông con rể như Đường Đại Minh vào mắt.

Trang Đạo Hiền khiển trách nói: "Lộ Lộ, con phải nhìn xa ra, hiện tại Đường Đại Minh cũng là người phái bản địa chúng ta, con không thể vô lễ như vậy được."

...

Xe chậm rãi đi trên đầu đường Tử Kim, trải qua cửa hàng Dương Ban Mai Xích giữ độc quyền bán hàng điều hòa, Dương Tử Hiên liền bắt đầu suy nghĩ.

Mấy ngày hôm trước, Trương Quảng Thắng gọi điện thoại cho Dương Tử Hiên, lần trước hắn đã điều tra rõ ràng đối với sự kiện đuổi giết, mặc dù Trương Quảng Thắng không nói rõ, nhưng trong lời nói điều đã ám chỉ rồi, liên quan đến người phụ trách chủ yếu bốn cửa hàng bách hóa lớn, thượng cấp tạo áp lực, không dám tiếp tục tra sâu.

Chỉ là, một phó cục trưởng cục công an phân khu Nam Quan, còn cả tên cán bộ đồn công an giam giữ Dương Tử Hiên kia, tất cả đều bị mất chức điều tra.

Dương Tử Hiên không cưỡng cầu, hắn cũng không trông cậy vào việc thoáng cái có thể vặn ngã bốn tổng giám đốc cửa hàng bách hóa lớn.

Thật ra thì không vặn ngã càng tốt hơn, như vậy trong tay Dương Tử Hiên đã nắm giữ căn cứ chính xác bọn hắn sai khiến thế lực xã hội đen phạm tội, lại có thể nắm cái mũi của bọn hắn dắt đi, nếu như vặn ngã bọn hắn, thành phố Tử Kim khẳng định lại phải phái một đám cán bộ mới đến nhậm chức, đến lúc đó, không thể chắc chắn là có lợi với Dương Tử Hiên.

...

Bên ngoài khách sạn Tử Kinh, Trang Lộ Lộ đang đứng ngoài cửa, đợi chiếc xe sắp xuất hiện cách đó không xa, quản lý đại sảnh quen biết Trang Lộ Lộ, cũng biết Trang Lộ Lộ xuất thân từ một trong những gia tộc phái bản địa có quyền thế nhất La Phù tỉnh, nhìn thấy Trang Lộ Lộ vậy mà cũng phải đứng bên ngoài cửa đón khách, trong lòng cực kỳ kinh ngạc, không biết vị khách nào lại có thể làm cho Trang Lộ Lộ buông sĩ diện như vậy.

Một cỗ Phú Khang có chút cũ nát đi tới, Dương Tử Hiên từ trong xe đi xuống, bắt tay cùng Trang Lộ Lộ.

"Tôi cảm thấy chúng ta như là bạn bè quen biết đã lâu." Dương Tử Hiên cười nói.

Trang Lộ Lộ cười ha ha một tiếng, nói: "Đồng cảm rồi, chúng ta cùng nhau đi vào uống một chén thôi." Trang Lộ Lộ đưa tay khoác lên trên bờ vai Dương Tử Hiên.

Lưu Bất Khắc theo thật sát sau lưng Dương Tử Hiên, phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn phát sinh, Trang Lộ Lộ cũng chú ý tới Lưu Bất Khắc, nói: "Dương sở, người anh em đi cùng cậu này đúng là thân thủ rất nhanh."

Dương Tử Hiên ngửa đầu cười nói: "Hiện tại là thời kì cực kỳ căng thẳng, có lẽ là cẩn thận sẽ để cho thuyền sống vạn năm."

Trang Lộ Lộ nao nao, trên mặt miễn cưỡng nặn ra một dáng tươi cười, nói: "Một câu cẩn thận sẽ để cho thuyền sống vạn năm thật là hay."

Vào phòng, hai người chia nhau ra ngồi, nếu như không biết tình hình thực tế, nhất định sẽ cảm thấy hai người kia là một đôi anh em rất thân thiết.

"Dương sở, tôi cũng không nói nhảm nữa, lần này tôi mời cậu tới, ngoại trừ muốn quen biết cậu, cán bộ cấp sở trẻ tuổi nhất toàn bộ tỉnh ra, còn có một vật muốn cho cậu xem." Trang Lộ Lộ bảo cận vệ bên người lấy cặp công văn mình tới, mở ra, ném một phong thư đến trước mặt Dương Tử Hiên.

"Cái gì đó?" Dáng tươi cười Dương Tử Hiên chậm rãi cứng lại, giọng nói có chút lạnh như băng.

"Mở ra xem xem xét đi." Trang Lộ Lộ bắt chéo hai tay trước ngực, nhìn vào mắt Dương Tử Hiên rồi nói.

Lưu Bất Khắc rất hiếu kỳ, hơi thò đầu ra, thần kinh căng thẳng cẩn thận, để ngừa chuyện ngoài ý muốn xảy ra.

Dương Tử Hiên rút một góc phong thư ra, sắc mặt hơi biến đổi một chút, nhưng lập tức tỉnh táo lại, Lưu Bất Khắc đứng ở sau lưng Dương Tử Hiên chứng kiến, sắc mặt cũng biến đổi.

Trang Lộ Lộ rõ ràng chú ý tới sắc mặt biến hóa của hai người, khóe miệng cười một tiếng, nói: "Dương sở đưa cho tôi một phần đại lễ như vậy, hiện tại tôi cũng giao trả lại cho cậu lễ gặp mặt mới đúng!"

Dương Tử Hiên ném thư phong lại cho Trang Lộ Lộ, một chồng ảnh chụp lộ ra, nói: "Tôi không rõ ý của cậu, những vật này, có lẽ là cậu cứ giữ lại, nói không chừng có thể từng thời khắc nhắc nhở chính cậu."

Một chồng ảnh chụp này rõ ràng chính là lúc trước Dương Tử Hiên bảo Lưu Bất Khắc cầm lấy đi uy hiếp Trang Lộ Lộ.

"Tử Hiên, chúng ta coi như là quen biết rồi, tôi cũng không sợ nói cho cậu biết, cậu muốn cầm một chút ảnh chụp như vậy để uy hiếp, vậy thì quá hão huyền!" Giọng nói Trang Lộ Lộ càng lúc càng trở nên nghiêm khắc.

Khóe miệng Dương Tử Hiên hiện ra một nụ cười tự tin, trong chớp mắt đã đứng dậy rời đi, tại trước khi ra ngoài cửa, còn hướng Trang Lộ Lộ cười cười nói: "Không cần phải quá tự tin, trò hay vẫn còn ở phía sau."

Nói xong, trong chớp mắt liền đi ra ngoài, phịch một tiếng, đóng chặt cửa.

Khuôn mặt tỉnh táo của Trang Lộ Lộ nhất thời bắt đầu trở nên dữ tợn, hồi lâu mới nói: "Xem ra Dương Tử Hiên còn có át chủ bài, rốt cuộc lá bài tẩy của hắn là cái gì?"

...

"Sao cậu lại tới đây?"

Trang Đạo Hiền ăn mặc một thân trang phục ở nhà, mang kính mắt, đang ở trong nhà đọc sách, bảo mẫu ra mở cửa, lại phát hiện là Đường Đại Minh vẻ mặt tiều tụy.

"Hiện tại tôi gặp một chút phiền toái." Đường Đại Minh kéo một thân mỏi mệt đi vào trong.

"Chuyện gì xảy ra?" Trang Đạo Hiền lấy kính mắt xuống, trong nội tâm âm thầm lo lắng.

"Trịnh Mộc Đa khả năng là bị Dương Tử Hiên một đám người khống chế xúi giục rồi, nghe nói đã bàn giao không ít vấn đề, rất bất lợi đối với An Thuyền thị ủy chúng ta." Đường Đại Minh chưa nói đến chuyện bất lợi đối với hắn, mà là nói "bất lợi" đối với thị ủy An Thuyền, đây cũng là muốn thoáng trốn tránh trách nhiệm của mình một tý.

Giờ phút này, hắn đã gặp áp lực trước nay chưa có, buổi sáng hôm nay, ngay cả phòng làm việc cũng không ngồi được, gọi điện thoại cho Trang Đạo Hiền lại không thông suốt, liền trực tiếp đi lên tỉnh thành.

"Cậu nói rõ chi tiết xem nào." Trong nội tâm Trang Đạo Hiền thầm rùng mình.

Đường Đại Minh liền đem những chuyện mấy ngày nay Dương Tử Hiên làm tại thành phố An Thuyền một lần, sau đó là xụi lơ ngồi trên mặt ghế.

Trang Đạo Hiền đứng lên, bồi hồi qua lại trong phòng: "Đại Minh, cậu thật sự là hồ đồ!"

"Tôi đã sớm nhắc nhở cậu, phải chú ý Dương Tử Hiên này, cậu lại chủ quan như vậy, hiện tại rốt cục cũng đã xảy ra chuyện!"

Trang Đạo Hiền cau mày nói: "Cậu hành động quá nhanh rồi, cậu không nên lập tức đá Trịnh Mộc Đa ra khỏi thành phố An Thuyền, cho dù cậu đưa Trịnh Mộc Đa đến bệnh viện tỉnh, xảy ra chuyện gì, vẫn phải quy kết lên trên đầu cậu chứ?"

"Nhưng chuyện bây giờ đã đã xảy ra, mấu chốt là nên ứng đối ra sao, hiện tại răn dạy tôi cũng vô dụng." Đường Đại Minh có chút bất mãn nói.

Trang Đạo Hiền lạnh lùng liếc mắt nhìn Đường Đại Minh, nói: "Cửa khẩu đột phá vẫn đang ở trên người Dương Tử Hiên và Đường Lập!"

"Đạo lý này tôi hiểu, tôi cũng biết mấu chốt đang ở chỗ Dương Tử Hiên và Đường Lập, nhưng tôi làm sao để đột phá đây?"

Đường Đại Minh giang tay ra, nói: "Dương Tử Hiên là một minh tinh chính trị Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh sáng quắc, đang thế bay lên, Đường Lập đã là một người chết, tôi đột phá thế nào?"

Trang Đạo Hiền trầm ngâm một chút, nói: "Chỉ cần là người, sẽ có nhược điểm, cậu biết nhược điểm Dương Tử Hiên ở nơi nào không? Cậu biết nhược điểm Đường Lập ở nơi nào không? Chỉ cần cậu tìm được nhược điểm bọn hắn, cậu có thể đột phá!"

Đường Đại Minh nao nao.

Nhược điểm của Dương Tử Hiên?

Điểm ấy, Đường Đại Minh thật đúng là không chăm chú cân nhắc qua rồi.

Nhưng nhược điểm của Đường Lập chính là đứa con sinh trái kế hoạch hóa của hắn kia, hiện tại Đường Đại Minh đã khống chế được, điểm ấy thì không cần lo lắng.

"Từ lúc tôi cưới Tiểu Nhu, về sau, tôi chưa từng cầu cạnh qua phái bản địa các người cái gì, nhưng lúc này đây lại tương đối nguy hiểm, tôi muốn xin phái bản địa các người duỗi tay ra viện trợ tôi một chút."

Đường Đại Minh nói những lời này cũng không phải là lời khách sáo, từ lúc vừa mới bắt đầu, hắn không được phái bản địa coi trọng, chỉ là do Trang Tiểu Nhu đã mang thai đứa con của Đường Đại Minh, phái bản địa cũng thể bỏ mặt mũi, chỉ có thể miễn cưỡng đáp ứng gả Trang Tiểu Nhu cho Đường gia.

Nhưng thực ra là Trang Đạo Hiền đã chứng kiến một ít thủ đoạn của Đường Đại Minh, mới đồng ý gả Trang Tiểu Nhu cho Đường Đại Minh.

Lúc ấy, Đường Đại Minh vì muốn tìm được lực lượng chính trị sau lưng Trang Tiểu Nhu, sau khi làm Trang Tiểu Nhu mang thai, đã cố ý thông qua một ít người quen tại cơ quan Tỉnh ủy và ủy ban tỉnh, nói chuyện bốn phía, nói Trang Tiểu Nhu mang bầu con của hắn, huyên náo rất xôn xao.

Như vậy, phái bản địa muốn vụng trộm che cái nắp lại, để cho Trang Tiểu Nhu hủy đi đứa con cũng không làm được rồi, chỉ có thể cao giọng tuyên bố, gả Trang Tiểu Nhu cho Đường Đại Minh.

Đúng là do chứng kiến Đường Đại Minh vẫn có vài phần thủ đoạn, Trang Đạo Hiền mới miễn cưỡng đồng ý gả Trang Tiểu Nhu cho hắn.

Mà những năm gần đây này, biểu hiện Đường Đại Minh xác thực cũng không tệ, biểu hiện trên con đường làm quan thậm chí có thể dùng hai chữ "kinh hoàng" để hình dung.

Không dựa vào tài nguyên chính trị của phái bản địa, chỉ dựa vào chính mình phấn đấu và thủ đoạn, nhanh chóng nhảy lên lên tới bí thư thị ủy, thành phố rất đông nhân khẩu, được Trang lão gia tử và Trang Đạo Hiền tán thành.

Nhưng dù hắn là một nhân vật chính trị có thể nói là kinh tài tuyệt diễm như vậy, lần này xác thực đã gặp phải một kích cực kỳ hung hiểm.

Mà cực kỳ một kích hung hiểm này, chính là đến từ Dương Tử Hiên kia.

Trước kia Trang Đạo Hiền thậm chí còn hoài nghi, sau lưng Dương Tử Hiên có phải là có cao nhân gì chỉ điểm không, nhưng cuối cùng vẫn cảm thấy, có lẽ là rất không có khả năng, dù sao, nếu như là cao nhân muốn đối phó với phái bản địa bọn hắn, sợ rằng sẽ không giấu diếm được thân phận.

Trang Đạo Hiền cũng hoài nghi, có phải là đối thủ kẻ thù chính trị không muốn Đường Đại Minh thăng nhiệm cấp phó tỉnh, cố ý lợi dụng sai khiến Dương Tử Hiên đi đến thành phố An Thuyền điều tra, để đạt tới mục đích gây trở ngại đến việc tiến bộ lên chức của Đường Đại Minh hay không, nhưng cuối cùng, Trang Đạo Hiền cũng hiểu được, khả năng này không lớn.

Không thấy cao nhân chỉ điểm, vừa không có kẻ thù chính trị sai khiến, vậy Dương Tử Hiên muốn mang theo tổ điều tra, cứng đối cứng cùng An Thuyền thị ủy, Trang Đạo Hiền liền đoán được, chắc là Dương Tử Hiên muốn lập uy tại Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, hơn nữa còn mượn cơ hội dẫn đội, thừa cơ chỉnh hợp tài nguyên quan hệ trong Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh.

"Đại Minh, sự tình Tiểu Nhu năm đó, là tôi đánh nhịp đồng ý cuối cùng. Cho nên, chúng ta cũng sẽ không nhìn cậu bị một người cán bộ Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh bình thường làm chết, có thể giúp, chúng ta nhất định sẽ giúp." Trang Đạo Hiền cho Đường Đại Minh ăn một viên thuốc an thần trước.

Đường Đại Minh nhất thời nhẹ nhàng thở ra, hắn biết rõ Trang Đạo Hiền cho tới bây giờ đều là nói một không hai, có tài nguyên chính trị khổng lồ của phái bản địa chống đỡ, trong lòng của hắn cũng bớt lo lắng hơn nhiều.

"Nhược điểm của Dương Tử Hiên, nhất thời chúng ta cũng chưa chắc có thể tìm được, nhưng chí ít, chúng ta có một điểm có thể biết, Trương Luân có tư cách bí thư Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, nhất định có thể áp chế được Dương Tử Hiên." Trang Đạo Hiền híp hai con mắt lại, chắp hai tay sau lưng, đứng trước cửa sổ thủy tinh cực lớn tại văn phòng, đưa mắt nhìn phong cảnh bên dưới đất, ngoài cửa sổ.

Đường Đại Minh nao nao, trong nội tâm cả kinh: "Chẳng lẻ muốn cùng Trương Luân tiến hành nói chuyện, nhờ Trương Luân ra mặt làm công tác tư tưởng với Dương Tử Hiên?"

Xoay người qua chỗ khác, Trang Đạo Hiền thở dài nói: "Đây cũng là vì sự tình không có biện pháp giải quyết, ý ban đầu của tôi là không muốn kinh động đến cao tầng Tỉnh ủy, hiện tại vẫn không muốn, thật sự bị Tỉnh ủy cao tầng biết rồi, chỉ sợ chuyện này lại sẽ bị lấy ra để làm văn!

“Tôi sẽ lén tìm Trương Luân bí thư nói chuyện, về phần kết quả nói chuyện, tôi cũng không thể cam đoan, cậu cũng biết tính cách Trương Luân đấy, cứng mềm không ăn, tôi cũng không nhất định có thể nói được khối xương cứng này."

Sắc mặt hơi ảm đạm một tý, Đường Đại Minh cũng biết, cái này đã là cực hạn của Trang Đạo Hiền.

Đường Lập là một thị trưởng, tử vong ngoài ý muốn, có thể nói là tình tiết cực kỳ nghiêm trọng, sự tình cuối cùng phát triển ra sao, ai cũng không rõ ràng lắm, phái bản địa cũng không dám đơn giản tiến vào trong cái vũng bùn này, không cẩn thận một cái, sẽ trở thành cái cớ và lý do cao tầng Tỉnh ủy chèn ép phái bản địa.

Ra khỏi văn phòng cửa lớn Trang Đạo Hiền, đầu Đường Đại Minh cũng có chút hỗn loạn, Trang Đạo Hiền hứa hẹn với hắn, cũng không thể để cho Đường Đại Minh hết sầu, mà lại càng làm sâu sắc thêm tâm sự của Đường Đại Minh—— hắn biết, phái bản địa cũng không dám tiếp tục quản chuyện này.

Đường Đại Minh thở dài, Trang Đạo Hiền không tránh mặt hắn không gặp đã là rất tốt rồi, từ một khắc Dương Tử Hiên đột phá này, hắn thật sự là người cô đơn rồi, hắn liền thật sự phải làm người cô đơn, một mình đối mặt đám người Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh kia phản công.

Trước kia, trên báo tỉnh công kích Dương Tử Hiên, phái bản địa có thể âm thầm hỗ trợ dùng sức, nhưng từ thái độ hôm nay của Trang Đạo Hiền để xem xét, phái bản địa đã không có khả năng trợ giúp cái gì.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.