Chương trước
Chương sau
Trong nội tâm Dương Tử Hiên thầm lộp bộp một tiếng, người đàn ông trên ghế lái xe vận tải đằng sau rõ ràng chính là người vừa cầm dao gọt trái cây kia.

Kỹ thuật lái xe của Tô Ban Mai không phải kém bình thường, hoàn toàn là như người mới học, mắt thấy xe vận tải đằng sau khí thế hung hăng, muốn đâm lên đây, Dương Tử Hiên không dám chậm trễ, chịu đựng miệng vết thương đau nhức, hai tay xuyên qua eo Tô Ban Mai, nắm lấy tay lái.

“ Để đấy cho anh! “

Dương Tử Hiên không chuyển người lên trên ghế lái được, bởi vì Tô Ban Mai vểnh bờ mông lên đã triệt để chiếm hết cả ghế lái, Dương Tử Hiên cũng chỉ có thể nghiêng thân thể, đặt ở trên thân thể mềm mại của Tô Ban Mai.

“ Vừa rồi bảo em báo động lại không báo động, hiện tại muốn vứt bỏ cỗ xe vận tải này, có chút phiền toái... “ Dương Tử Hiên cười khổ nói, nhưng hai tay lại cố hết sức bắt được tay lái, muốn cố gắng bỏ qua đằng sau xe vận tải.

“ Anh, nếu không, anh cứ ngồi đó đi! “ Tô Ban Mai nhìn bộ dáng gian nan của Dương Tử Hiên, trong nội tâm rất đau xót.

“ Hiện tại làm sao chuyển qua được, chỉ cần anh hơi giảm tốc độ xe lại, đi chậm một chút, phương hướng lệch một chút, cỗ xe vận tải đằng sau kia sẽ đuổi kịp chúng ta ngay. “ Dương Tử Hiên thở dài nói.

“ Vậy phải làm sao bây giờ! “ Tô Ban Mai nhìn bộ dạng Dương Tử Hiên nghiêng thân thể, đầu đầy mồ hôi, càng thêm sốt ruột hơn, nói: “ Như vậy sẽ càng làm miệng vết thương to hơn, anh sẽ chảy rất nhiều máu! “

“ Nếu không, em cứ cho chân vào chính giữa hai chân anh, như vậy anh có thể dựa vào gần ghế lái hơn một chút! “ Dương Tử Hiên thở hổn hển nói.

Tô Ban Mai cũng không nghĩ quá nhiều, trực tiếp nâng chân lên, chen vào chính giữa hai chân Dương Tử Hiên.

Nàng vốn ăn mặc quần áo thể thao mùa hạ, hơi bó sát người, lại hơi mỏng, trong nháy mắt chen vào chính giữa chân Dương Tử Hiên đó, Dương Tử Hiên liền cảm giác được giữa háng mình mát lạnh một hồi, da thịt mát lạnh.

Có thể là bởi vì nguyên nhân không có kính chắn gió, sợi tóc Tô Ban Mai trực tiếp bay vào chóp mũi Dương Tử Hiên, quanh quẩn cái mũi đều là mùi thơm của cơ thể cô gái, trong lúc đó, đôi chân cũng là bị thân thể mềm mại đè nặng, trong lòng bắt đầu có chút cảm giác bốc lửa.

Tuy Dương Tử Hiên biết rõ, thời khắc này không phải thời điểm tốt nhất để nghĩ đến những chuyện này, nhưng thân thể lại có chút không tự chủ được, xảy ra một điểm biến hóa.

Dường như Tô Ban Mai cũng phát giác được Dương Tử Hiên thân thể đang biến hóa, nhưng Tô Ban Mai rất ngây thơ hỏi: “ Anh giấu cái gì bên trong trang phục mà thô giáp vậy? “

Dương Tử Hiên thiếu chút nữa té xỉu, chính lúc vừa thất thần, xe vận tải đằng sau lại đi lên gần thêm vài chục mét, Dương Tử Hiên vội vàng tập trung tư tưởng suy nghĩ, không dám đón nhận câu chuyện của Tô Ban Mai.

Cánh tay hắn bẻ tay lái một phát, Tô Ban Mai không kịp chuẩn bị, bởi vì quán tính tác động, lại đập lên trên người Dương Tử Hiên, lực đàn hồi mười phần một lần nữa đè lên chân Dương Tử Hiên, chậm rãi, Dương Tử Hiên có thể cảm giác được giữa háng mình càng lúc càng phồng lên.

Tô Ban Mai không biết vì sao, có chút tò mò, vậy mà lại duỗi tay ra dò xét giữa háng Dương Tử Hiên.

“ Không nên! “

Ngay tại thời điểm Tô Ban Mai đưa ngón tay đến, cách quần áo tiếp xúc với vật cứng đầu giữa háng Dương Tử Hiên, Dương Tử Hiên rốt cục cũng không nhịn được, hô to một tiếng.

Tay Tô Ban Mai như là bị phỏng, nhanh chóng rụt trở về, trong nháy mắt Dương Tử Hiên la tiếng này, nàng chợt nhớ tới thầy giáo trung học nói sinh lý nam nữ cấu tạo bất đồng, lúc ấy cái hiểu cái không, trong nháy mắt này xem như đã triệt để hiểu ra.

Nghĩ đến chuyện mình dùng cánh tay sờ vào đó, Tô Ban Mai hận không thể lập tức đào cái hố để chui vào, mặt mũi tràn đầy vẻ đỏ bừng, sửng sốt hồi lâu, không dám nói lời nào, cũng không dám nhìn mắt Dương Tử Hiên.

Xe vận tải đằng sau càng đuổi càng sát, đầu đường cái này lại càng rộng mở, càng ít xe hơn, Dương Tử Hiên cũng không biết con đường này rốt cuộc sẽ thông đến nơi đâu, hắn đối với các nơi trong tỉnh thành vốn đã không quá quen thuộc, bình thường đều là đi bộ tại khu vực phụ cận đại viện Tỉnh ủy, khu Tử Dương, cho tới bây giờ chưa từng tới những địa phương vắng vẻ này.

Dương Tử Hiên biết rõ, chính mình nhất định phải chạy đến đường cái nhiều xe, hoặc là địa phương nào đó nhiều người, bằng không thì vấn đề sẽ rất lớn.

Nghĩ như vậy, Dương Tử Hiên liền thấy được một cái đèn nê ông lóe sáng chỗ xa xa, đã có đèn nê ông, nói rõ phía trong chính là khu náo nhiệt rồi, có khu náo nhiệt thì sẽ có bệnh viện và đồn công an.

Dương Tử Hiên quyết đoán, thay đổi tay lái, hô một tiếng: “ Chú ý! “

Chiếc xe chuyển hướng chín mươi độ, xông về một con đừơng đi thông về hướng đèn nê ông.

Xe chuyển động quá mau, Tô Ban Mai vẫn còn ngồi ở chính giữa, uyển chuyển, cái mông nện ở trên người Dương Tử Hiên, Dương Tử Hiên rõ ràng cảm giác được áp lực giữa háng gia tăng mãnh liệt, lửa nóng phía dưới bị hai chân và mông Tô Ban Mai chăm chú đè lại, bành trướng càng thêm lợi hại.

Phịch một tiếng, bánh xe đè xuống đường, thân thể Tô Ban Mai lại chuyển động, Dương Tử Hiên rốt cục không nhịn được, núi lửa đã phun trào rồi, Tô Ban Mai có thể cảm thấy dưới chân mình đột nhiên nhiều hơn một dòng chất lỏng như lửa nóng.

...

Xe vận tải không nghĩ tới, Dương Tử Hiên vậy mà lại đột nhiên thay đổi, vọt xuống dưới hướng đường bùn nhỏ, đợi cho hắn kịp phản ứng, đã có một đoạn khoảng cách với Santana của Dương Tử Hiên, rốt cuộc cũng không đuổi kịp.

“ Con mẹ nó! “

Lái xe xe vận tải hung hăng dậm chân xuống phanh, oán hận nhìn phương hướng Santana đang đi.

Đường bùn nhỏ quả nhiên thông hướng phố xá sầm uất, Dương Tử Hiên nhìn nhìn bên cạnh đèn nê ông, mới biết được nơi này là khu Nam Quan, đèn nê ông cách đó không xa chính là bệnh viện khu Nam Quan.

Dương Tử Hiên không dám nhìn mặt Tô Ban Mai, lần này hình tượng anh hùng của mình xem như đã triệt để bị hủy hết rồi.

Thật sự là hết hồn rồi.

Dương Tử Hiên mỏi mệt ngừng xe ở phía trước bệnh viện, trong lòng vô cùng nặng nề, vậy mà lại té xỉu ngay tại chỗ.

Lúc tỉnh lại, Dương Tử Hiên vẫn còn có chút mệt mỏi, vài vết thương trên người đã được băng bó.

Tô Ban Mai đang nằm lên trên bên cạnh bệnh giường, ngẫu nhiên ngáy mấy tiếng, đã ngủ rồi.

Thân thể Dương Tử Hiên hơi động, Tô Ban Mai liền tỉnh lại, vội vàng đứng dậy đè Dương Tử Hiên trở lại giường bệnh, nói: “ Bây giờ anh là bệnh nhân, không nên hoạt động! “

Dương Tử Hiên cảm thấy hơi buồn cười, nói: “ Không phải là bị bệnh gì, chỉ mệt nhọc quá độ thôi, nghỉ ngơi một chút là được rồi, đêm nay anh còn hẹn người nữa, phỏng chừng phải đi kinh thành vài ngày. “

Tô Ban Mai cảm thấy hơi kinh ngạc, hỏi: “ Anh không có việc, đi kinh thành làm gì vậy? “

Dương Tử Hiên đương nhiên không nói Đái Mộc Cát ra, tìm loạn một cái cớ liền đi qua đề tài này, bỗng nhiên, hắn nhớ tới một chuyện khác: “ Đúng rồi, em đã báo động công an chưa, chuyện tối ngày hôm qua có chút kỳ quặc, anh đoán là mấy người Vương Đức Bình Lý Đông đang làm trò quỷ. “

Tô Ban Mai rót chén nước cho Dương Tử Hiên, đưa đến trước mặt Dương Tử Hiên, nói: “ Em đã báo rồi, phỏng chừng rất nhanh sẽ có cảnh sát tới chỗ chúng ta, chúng ta phải phối hợp điều tra, lá gan bọn Vương Đức Bình lớn như vậy sao? Những sự tình này, nếu như bị điều tra ra, cũng không phải là chuyện đùa. “

Dương Tử Hiên cười cười, nói: “ Em cũng quá coi thường nhân vật chính trị rồi, loại người tựa như Vương Đức Bình Lý Đông, những người từ bên trong thể chế ra ngoài này, đã sớm là người tinh rồi, bọn hắn chắc chắn sẽ không trực tiếp ra mặt, ra mặt chỉ là thế thân cho bọn hắn thôi, thật sự bị tra xét, cũng chỉ có thể tra được lên trên người những kẻ thế thân này. “
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.