“ Anh là vì tôi nên mới đến Tử Kim sao? “
Giọng nói Đàm Tình rất thanh nhã.
Dương Tử Hiên mở to hai mắt nhìn Đàm Tình, hắn coi như là nghĩ vỡ cả đầu, cũng không nghĩ ra Đàm Tình vậy mà lại nói một câu như vậy, vội hỏi: “ Cô đây là có ý gì? “
“ Chẳng lẽ không đúng sao? Bằng không thì làm sao anh biết tôi từ đại học Lý Công La Phù đi tới đại học La Phù làm trợ giảng? Có phải anh đã điều tra tôi từ lâu rồi hay không? “
Đàm Tình tức giận nói, trong ngực ôm một vài tác phẩm vĩ đại dán nhãn đồ thư quán, dùng sức đè ép về phía bộ ngực, khe rãnh bầu ngực lại càng rõ ràng hơn.
Dương Tử Hiên thiếu chút nữa bị logic nói chuyện của Đàm Tình đánh cho bay lên sao Kim.
“ Tôi thật sự không phải là vì cô mới đến đại học La Phù! “ Dương Tử Hiên tức giận giải thích.
“ Vậy thì tại sao, rõ ràng anh đang công tác tại khu công nghiệp kinh tế Nam Hồ, lại đột nhiên đi vào La Phù đại học đây? Tôi mới đến đại học La Phù một tuần, anh liền đến đây, không phải đang điều tra theo dõi tôi sao? “
“ Bằng không thì sao lại có chuyện trùng hợp như vậy? “ Đàm Tình phân tích rất rõ ràng.
Dương Tử Hiên thật sự là quá bội phục logic của Đàm Tình, Đàm Tình này thiếu tưởng tượng hay là bị tự kỷ đây?
“ Đàm đại tiểu thư, chuyện này thực sự là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-can-bo/2814244/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.