Chương trước
Chương sau
"Chẳng lẽ, Thuộc Bình bí thưmuốn cướp đoạt nghiệp vụ của tôi sao?" Dương Tử Hiên hắc hắc cười lạnh, phản bác một tràng.

Cái này, Thuộc Bình nói không lên lời.

Dương Tử Hiên xác thực là lãnh đạo chủ quản phòng một kiểm tra kỷ luật cùng phòng hai kiểm tra kỷ luật, có thể trực tiếp hạ mệnh lệnh đối với một phòng và phòng hai, không có một chút nghĩa vụ nào phải xin chỉ thị Thuộc Bình hắn trước.

Chuyện này, cho dù náo đến chỗ Trương Luân bí thư, Thuộc Bình hắn cũng không kiếm được chỗ nào tốt.

"Thuộc Bình bí thư, án Hứa Chí Văn này, tôi sẽ tra đến cùng, hơn nữa, lúc trước, cái bản án này là ngài ở trên hội nghị thường ủy Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh đẩy tôi ra điều tra!"

"Đây là quyết định tập thể trên hội nghị thường ủy Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh."

"Chẳng lẽ, Thuộc Bình bí thư, ngài muốn chối quyết định tập thể trên hội nghị thường ủy Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh sao?" Dương Tử Hiên hỏi lại.

Nới lỏng cúc áo trên áo sơmi, Thuộc Bình tức giận đến mức thở hồng hộc, Dương Tử Hiên này quả nhiên là mồm miệng lanh lợi, nói vài câu liền làm mình nghẹn lời.

Hơn nữa, từng câu từng chữ đều bắt lấy chỗ hiểm, lại làm cho Thuộc Bình không thể nào phản bác.

Thuộc Bình không rèn luyện ở cơ sở, vẫn luôn công tác trong đại viện cơ quan Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, đâu phải là đối thủ của Dương Tử Hiên, người từng bơi lội lão luyện tại cơ sở này.

Dương Tử Hiên công tác tại cơ sở, đã làm phó chủ tịch huyện, chủ tịch huyện, cũng đã chủ trì qua công tác huyện ủy, còn làm cả phó thị trưởng, thường ủy thị ủy, có thể nói là kinh nghiệm đấu tranh cơ sở rất phong phú.

Hội thường ủy đảng uỷ cơ sở, bản thân chính là một sân khấu đấu trí và dũng khí, Thuộc Bình không rèn luyện ở cơ sở, đương nhiên xa xa không phải đối thủ của Dương Tử Hiên.

"Thuộc Bình bí thư, nếu như ngài cảm thấy tôi làm rất không đúng, ngài hoàn toàn có thể đến chỗ Trương Luân bí thư tố cáo tôi, tôi không sao cả, tôi đường đường chính chính, tôi cũng không tin Trương Luân bí thư cũng là người không nói đạo lý." Dương Tử Hiên vừa cười vừa nói.

Thuộc Bình thiếu chút nữa tức giận đến mức trực tiếp ném điện thoại di động vào tường, đây không phải Dương Tử Hiên đang quanh co lòng vòng, mắng Thuộc Bình hắn là người không nói đạo lý sao?

Dương Tử Hiên cảm thấy Thuộc Bình tức giận, cũng không sai biệt lắm, thấy đủ liền thu, thật sự làm Thuộc Bình tức chết, chỉ sợ cũng không có gì hay đối với song phương.

"Thuộc Bình bí thư, như vậy đi, tôi đáp ứng ngài, chỉ cần cái bản án Hứa Chí Văn này có cái gì tiến triển mới, tôi sẽ cho người kịp thời báo cáo với ngài. Cứ như vậy đi, hôm nay tôi còn phải đi Tỉnh ủy bên kia, tôi xin gác điện thoại trước." Dương Tử Hiên cũng không đợi Thuộc Bình nói cho hết lời, liền trực tiếp cúp điện thoại.

...

"Dương Tử Hiên này, thật sự là làm tức chết tôi, tức chết tôi!" Thuộc Bình lăn lông lốc, từ trên giường bò lên, cầm lấy cái cố trên mặt bàn uống một ngụm.

"Làm sao vậy lão Thuộc? Dương Tử Hiên là ai? Là lãnh đạo Tỉnh ủy mới tới à?" Bà vợ mơ màng ngủ trên giường, mở mắt ra nhìn Thuộc Bình.

"Lãnh đạo mới cái gì, chính là người trẻ tuổi mới từ Nam Hồ điều đến Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh chúng ta, tiếp nhận vị trí của lão Hà, chủ quản phòng một kiểm tra kỷ luật và phòng hai kiểm tra kỷ luật kia kìa."

"Cái thằng nhóc con này, thật đúng là cái khá lắm, không dễ dàng đối phó." Thuộc Bình ngồi ở bên người bà vợ, chậm rãi thở mấy hơi, yên tĩnh trở lại.

Bà vợ cũng lăn lông lốc một cái, đứng lên nhìn Thuộc Bình, nói: "Anh nói về Dương Tử Hiên à, em cũng đã xem qua sơ yếu lý lịch người trẻ tuổi này rồi, rất trẻ tuổi, tuy trẻ tuổi, nhưng đã rèn luyện qua rất nhiều vị trí tại cơ sở, kinh nghiệm cơ sở cực kỳ phong phú, loại người này, rất khó đối phó."

Thuộc Bình chấp nhận sâu, gật gật đầu, bà vợ cũng là người rất thông minh, Thuộc Bình là một người cán bộ không có chút lý lịch cơ sở nào, có thể bò cho tới vị trí đệ nhất phó bí thư Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, cán bộ cấp chính sảnh hôm nay, không thể thiếu người vợ hiền nội trợ này chỉ điểm.

"Gần đây Ban Kỷ Luật Thanh tra chúng tôi thu được tin tức tố giác về Hứa Chí Văn sở quốc thổ, tôi cảm thấy khả năng là Hứa Chí Văn liên lụy rất sâu một ít lãnh đạo bên trong Tỉnh ủy, cho nên liền ném khoai lang phỏng tay này cho Dương Tử Hiên, muốn cho hắn một màn hạ uy phong."

"Ai biết được, Dương Tử Hiên vừa bắt được bản án, chính là muốn tra đến cùng, hiện tại phó thư ký trưởng Tỉnh ủy, còn có một vài lãnh đạo Tỉnh ủy quan trọng, còn có cả một vài lãnh đạo ủy ban tỉnh, đều ào ào gọi điện thoại tới, biện hộ cho Hứa Chí Văn, muốn lần này tôi không tra rõ sự tình Hứa Chí Văn nữa."

"Hiện tại anh cũng không biết nên làm sao bây giờ, tựa như đêm qua, Dương Tử Hiên nửa đêm đã dẫn đội đi sở quốc thổ lấy vô cùng nhiều sổ sách tài vụ đi, buổi sáng hôm nay, trời còn chưa sáng, đã có sáu bảy lãnh đạo gọi điện thoại cho anh rồi, đầu anh đang muốn nổ tung đây!."

Khuôn mặt Thuộc Bình đầy vẻ khốn khổ nói, những lãnh đạo này, Thuộc Bình hắn không muốn đắc tội, cũng không dám đơn giản cự tuyệt.

Quan trường chính là như vậy, cậu không giúp người làm việc, cũng rất dễ dàng đắc tội với người, người khác sẽ cho rằng cậu đang qua loa chối từ bọn họ.

Cho nên, cự tuyệt ra sao để không đắc tội người, chính là một học vấn rất lớn.

"Em nói lão Thuộc này, đây không phải là anh đang chuyển tảng đá nện chân của mình sao? Tự nhiên anh muốn tạo uy phong với Dương Tử Hiên, liền chọc đến một thân phiền toái." Bà vợ tức giận chọc chọc cái gáy Thuộc Bình.

"Bà xã, em xem như vậy được hay không, anh sẽ nói cho những Tỉnh ủy lãnh đạo này, bản án là do Dương Tử Hiên phụ trách, tôi không biết chút nào, để Tỉnh ủy lãnh đạo này gọi điện thoại đi cho Dương Tử Hiên, không cần phải đánh tôi!" Thuộc Bình bỗng nhiên nghĩ tới điều gì đó.

Bà vợ lạnh lùng cười một tiếng, nói: "Em nói lão Thuộc này, làm sao anh lại nghĩ ra muốn một ít chủ ý cùi bắp như vậy được? Anh là lãnh đạo phân công quản lý phòng một kiểm tra kỷ luật, anh cho rằng lãnh đạo Tỉnh ủy không biết sao? Anh vừa nói như vậy, lãnh đạo nghe xong, chỉ biết là anh không muốn giúp bọn hắn nữa, chỉ sợ lập tức sẽ làm cho bọn họ tức giận."

Sau lưng Thuộc Bình cảm thấy rất lạnh lẽo, lần này, Thuộc Bình thật đúng là đã đâm lao phải theo lao.

"Bà xã, anh nên làm sao bây giờ?" Thuộc Bình nóng nảy hỏi.

Bà vợ tức giận nói: "Còn có thể thế nào, đi bộ, đi một bước tính toán một bước, chỉ có thể trách lần này anh gặp phải Dương Tử Hiên, một quái thai như vậy, người ta dùng mấy chiêu, đã ép anh lên con đường chết."

"Lão Thuộc, em khuyên anh, có lẽ là thành thành thật thật làm tốt quan hệ cùng Dương Tử Hiên, đó mới là chính đạo, bằng không thì về sau, không biết Dương Tử Hiên này còn có thể làm ra chuyện gì bất lợi với anh nữa."

"Chiếu theo tình huống đấu tranh giữa anh cùng hắn trước mắt, anh đã bại hoàn toàn, ngay cả sức lực đánh trả một cái cũng không có, người như vậy, tốt nhất không nên đứng ở mặt đối lập với hắn." Bà vợ nghĩ nghĩ một lúc mới lên tiếng.

"Cái gì? Muốn tôi làm tốt quan hệ cùng với Dương Tử Hiên?"

"Bà xã, em không bị phát sốt đấy chứ? Không phải em đang nói lời vô lý à?"

"Dương Tử Hiên là thuộc hạ của tôi, tôi đúng là lãnh đạo của Dương Tử Hiên, em lại muốn tôi chủ động làm tốt quan hệ cùng hắn, chuyện này truyền đi, chẳng phải là sẽ làm cho người ta cười chết à?"

"Muốn làm tốt quan hệ, cũng là hắn tới tìm tôi mới đúng!" Thuộc Bình tức giận nói.

Bà vợ hung hăng dùng ngón giữa đâm vào cái gáy Thuộc Bình một chút, nói: "Anh cảm thấy hắn có khả năng chủ động tìm anh làm tốt quan hệ sao? Là anh tại hắn mới vừa lên nhậm, đem hắn thương sử."

"Anh chỉ là trên lãnh đạo danh nghĩa của hắn, hắn hoàn toàn có thể coi lãnh đạo như không tồn tại, hắn có thể trực tiếp vượt qua anh, hướng bí thư Trương Luân báo cáo công tác."

"Anh đấu không lại hắn, đó là do tài nghệ anh không bằng người, phải cúi đầu hướng hắn lấy lòng, làm tốt quan hệ, bằng không thì về sau anh sẽ phải nếm mùi đau khổ rất nhiều lần nữa, anh không tin em thì coi như xong."

...

Đầu thập niên 90, trong nước vẫn chưa có sân Golf giành cho các đại gia, cho nên không ít cán bộ lãnh đạo thành phố Tử Kim đều là làm chút ít hoạt động thể dục truyền thống để xúc tiến hữu nghị quan hệ, hình thành một ít vòng lợi ích nhỏ hẹp.

"Lão La, trước kia cậu cũng công tác tại Nam Hồ, cậu hiểu được Dương Tử Hiên này không?"

Nói chuyện chính là Tỉnh ủy phó thư ký trưởng La Tử Cường, hắn mới từ sân cầu lông bên cạnh đi đến, uống một hớp nước, ngồi ở bên người sở trưởng sở giao thông La Trạch Minh.

Bối cảnh của La Tử Cường và La Trạch Minh tại Tỉnh ủy ủy ban tỉnh khác nhau, đều làm việc vì chủ mình, nhưng quan hệ cá nhân rất tốt, hai người đều là họ La, coi như là anh em họ hàng xa từ thuở Napoleong.

"Làm sao vậy, cậu trêu chọc đến Dương Tử Hiên rồi à?" La Trạch Minh đã quét hết chán chường khi bị đá ra khỏi Nam Hồ rồi, tinh thần có vẻ sáng láng, hình tượng hăng hái của đệ nhất phó thư ký trưởng ủy ban tỉnh năm đó đã trở lại.

"Không phải tôi trêu chọc, Hứa Chí Văn sở quốc thổ bị dính phải tin tức tố cáo, Dương Tử Hiên này đang hung hăng tra án, Hứa Chí Văn rất không đơn giản, cậu ở ủy ban tỉnh lâu như vậy, cũng nên biết, hắn và phái bản địa có quan hệ sâu." La Tử Cường mở nước khoáng, uống một ngụm rồi nói.

La Trạch Minh nhíu mày lại, lập tức cười nói: "Thật thú vị, tôi đây đúng là có trò hay để nhìn rồi, Dương Tử Hiên này đi đến đâu, ở đó sẽ không yên tĩnh."

"Chuyện là sao, Dương Tử Hiên này rốt cuộc có tính cách gì?" La Tử Cường tiếp tục truy hỏi.

La Trạch Minh thở dài một tiếng, nói: "Ông bạn, không nói gạt cậu, sở dĩ tôi bị đá ra khỏi thành phố Nam Hồ, chính là quan hệ đến Dương Tử Hiên này, hắn là ngòi nổ căn bản."

Sắc mặt La Tử Cường liền biến hóa.

"Không đến lúc cần thiết, không nên đi trêu chọc hắn."

"Hắn chính là một con sói, nếu ai chọc hắn, hắn liền dốc sức liều mạng cắn không tha, không nên liều đến cậu chết tôi sống."

"Hắn còn trẻ, ngã sấp xuống còn có thể đứng lên, nhưng chúng ta cũng đã không trẻ tuổi, ngã sấp xuống rồi, rất có thể sẽ vĩnh viễn không đứng dậy được."

"Cho nên, chúng ta không có vốn liếng dốc sức liều mạng cùng hắn!"

"Đối với người này, tôi đưa cho cậu bốn chữ —— đứng xa mà trông!"

………..

Dương Tử Hiên ra tay từ sở quốc thổ, lập tức nhận phải không ít điện thoại của các lãnh đạo có quan hệ với Hứa Chí Văn.

"Dương cục trưởng sở giám sát sao? Là tôi đây, La Tử Cường."

La Tử Cường là phó thư ký trưởng Tỉnh ủy được phân công quản lý tìm hiểu thư tín cùng đôn đốc kiểm tra, trong tất cả phó thư ký trưởng Tỉnh ủy thì bài danh thứ tư, tại Tỉnh ủy, cũng là cán bộ có tư cách lão thành.

Vừa mới đánh cầu lông cùng La Trạch Minh sở giao thông trở về, vọt lên trên nhà tắm nước nóng, lập tức liền chạy tới đại viện Tỉnh ủy làm việc.

Đối với điện thoại của La Tử Cường, Dương Tử Hiên không hề ngoài ý muốn, trước đó, La Tử Cường đã bộc lộ ra giữa hắn và Hứa Chí Văn có liên lạc không nhỏ.

Tối hôm qua, Dương Tử Hiên dẫn đội, cho Hứa Chí Văn ăn một chiêu rút củi dưới đáy nồi, La Tử Cường đương nhiên phải ra mặt, cầu tình nói tốt cho Hứa Chí Văn.

"Đúng vậy, La thư ký trưởng có phân phó và chỉ thị gì muốn tôi làm sao?"

Dương Tử Hiên vểnh chân lên bắt chéo, nhìn tin tức sáng sớm trên đài La Phù tỉnh, trong tin tức đang phát ra hình ảnh ngày hôm qua, Tỉnh ủy phó bí thư Tôn Thanh Vân đến khu kinh tế nghiên cứu kỹ thuật Nam Hồ điều tra nghiên cứu, Thạch Phong Tín cùng Lý Chí Hồng đều chăm chú cùng đi tại bên người Tôn Thanh Vân.

Thạch Phong Tín hiện tại coi như là thành viên nòng cốt phe phái Đại Danh, đợi cho tất cả mọi việc ở Nam Hồ kết thúc, phỏng chừng Thạch Phong Tín cũng sẽ được nhúc nhích, chỉ là, không biết cụ thể Thạch Phong Tín sẽ an bài thế nào.

Dương Tử Hiên hi vọng Thạch Phong Tín có thể trực tiếp lên trên ủy ban tỉnh.

Hiện tại, phó chủ tịch ủy ban tỉnh Quan Quang Cốc mùng sáu tháng chín cuối năm đã đến tuổi về hưu rồi, trong khoảng thời gian này, cũng thường xuyên truyền ra tin tức thân thể Quan phó tỉnh không tốt, nhưng không biết là thật hay giả.

Khi Quan phó chủ tịch tỉnh về hưu, sẽ lưu lại một cái ghế trống phó chủ tịch tỉnh, không ít người cũng bắt đầu nhìn chằm chằm vào đó, tất cả thế lực lớn cũng bắt đầu đấu võ trong bóng tối.

Ở trong mắt Dương Tử Hiên, Thạch Phong Tín, với tư cách bí thư thị ủy thành phố phát triển kinh tế ở La Phù tỉnh trong nhiều năm, khiếm khuyết duy nhất đúng là thiếu khuyết kinh nghiệm công tác tại cơ quan trực thuộc tỉnh, vẫn luôn lịch lãm rèn luyện công tác tại cơ sở và địa phương.

Chỉ cần dùng thời gian công tác, kinh nghiệm của hắn, làm một phó chủ tịch tỉnh cũng hoàn toàn đủ rồi.

"Ha ha, Dương cục trưởng nói quá lời rồi, chỉ thị thì tôi không dám, muốn chỉ thị cậu, cũng là Trương Luân bí thư và Thuộc Bình bí thư." La Tử Cường vừa cười vừa nói, chỉ là, trong nội tâm cũng không bình tĩnh, sáng sớm hôm nay, lời La Trạch Minh nói, có lẽ vẫn quanh quẩn trong lòng La Tử Cường.

La Tử Cường cũng loáng thoáng biết rõ sau lưng chuyện Dương Tử Hiên từ Nam Hồ điều nhiệm đến Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, khẳng định có bóng dáng một thế lực vận hành, bằng không thì Dương Tử Hiên không có khả năng chuyển nghành ở khoảng cách lớn như vậy.

Bởi vậy, La Tử Cường cũng không dám coi Dương Tử Hiên là một người cán bộ bình thường.

"Không biết Dương cục trưởng hôm nay có thời gian rỗi không, tôi muốn nhau ăn cơm uống trà nói chuyện cùng Dương sở." La Tử Cường được La Trạch Minh nhắc nhở, về sau, đúng là không dám oai phong như lần trước, trực tiếp gọi Dương Tử Hiên vào văn phòng nói chuyện.

Dương Tử Hiên cười cười, nói: "Nói về việc gì vậy?"

La Tử Cường hơi sững sờ, lập tức cười nói: "Liền nói chuyện về công việc của Hứa Chí Văn đi, kỳ thật, không dối gạt Dương sở cậu, Tỉnh ủy chúng tôi cũng thu được một ít tin tức tố cáo về đồng chí Hứa Chí Văn, có một vài việc, tôi cũng đã nhìn, hoàn toàn chính là tố giác không đầu đuôi, vô cùng buồn cười, ngay cả chữ viết cũng không thể đọc được."

Dương Tử Hiên lại muốn nhìn một chút, xem La Tử Cường này định chơi cái gì, vừa cười vừa nói: "Thư ký trưởng còn có những chuyện khác muốn nói không?"

"Tử Hiên đồng chí, cậu vẫn luôn là người công tác ở địa phương, không công tác qua ở các nghành kinh tế trực thuộc tỉnh, cậu có khả năng không biết chút ít tình huống." La Tử Cường cũng nghe được ra ý tứ hàm xúc cười nhạo rất nhỏ trong lời nói của Dương Tử Hiên.

"Hả? Tình huống nào? Thư ký trưởng có thể nói cho tôi nghe một chút hay không, tôi xin rửa tai lắng nghe!" Dương Tử Hiên chống hai tay trên mặt bàn, giả trang ra một bộ dáng hiếu kỳ.

"Cũng không phải là tình huống gì đặc biệt, Dương sở là người xuất thân làm công tác kinh tế, chắc cũng minh bạch, quan viên địa phương thường xuyên đi vào trong tỉnh, đến các nghành kinh tế chạy hạng mục!”

“Tựa như sở quốc thổ, loại nghành chức năng quan trọng này, lại càng phải thường xuyên liên hệ cùng chính phủ địa phương, khó tránh khỏi có vài công việc không để cho chính phủ địa phương thoả mãn địa phương, khẳng định là sẽ gặp phải một số người ghen ghét."

"Hứa Chí Văn đồng chí, với tư cách nhiều năm làm trưởng phòng quản lý địa chính, khẳng định cũng đã phê duyệt không ít hạng mục địa phương báo lên, khẳng định cũng đã có không ít người ghen ghét anh ta, tôi cũng cảm thấy, khẳng định sẽ có không người ghi hận trong lòng, bị tin tức tố cáo cũng là rất bình thường." La Tử Cường trầm trọng nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.