Tôn Thanh Vân hơi mở mắt ra, nói: "Người trẻ tuổi không có điểm kiêu ngạo là không được, người trẻ tuổi không có kiêu ngạo, là người không muốn tiến bộ. Nhưng phải xem kiêu ngạo đối với ai, kiêu ngạo với cái gì.”
“Nếu như đối với người dân cũng kiêu ngạo mà nói, làm cán bộ chính là hại nước hại dân, thằng nhóc này có ngông nghênh cũng có kiêu ngạo, trước mắt xem ra, có lẽ là rất tốt..."
...
Trong ngực ôm Trương Bích Tiêu, cái mũi Dương Tử Hiên sâu chôn sâu ở chính giữa sợi tóc Trương Bích Tiêu, nhưng tay lại hoạt động tại phần eo trơn bóng và giữa hai đùi Trương Bích Tiêu.
"Hôm nay anh làm sao vậy, sau khi từ tỉnh thành trở về, tựa như gặp ma, dốc sức liều mạng muốn làm, em sắp không chịu được rồi..."
Trương Bích Tiêu mềm nhũn cả người, sau khi Dương Tử Hiên từ tỉnh thành trở về, không nói hai lời, liền gọi nàng vào cái ổ nhỏ của hai người này, cùng nhau điên loan đảo phượng, tới tới lui lui rất nhiều lần, thiếu chút nữa đã làm cho Trương Bích Tiêu sướng đến ngất đi.
Tay Dương Tử Hiên vẫn nắm lấy một bộ ngực cao ngất của Trương Bích Tiêu, trêu chọc hai cái, Trương Bích Tiêu không tự giác mà ngẫu nhiên thở ra hai hơi rên rỉ rất nhỏ, Dương Tử Hiên lại buông lỏng phần eo của nàng ra.
"Anh muốn làm nhiệt tình, nỗ lực phấn đấu!"
Dương Tử Hiên hắc hắc cười lạnh, đặc biệt nhấn mạnh chữ làm, lại làm cho Trương Bích Tiêu xì một cái.
Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-can-bo/2814171/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.