Bạch Thự sững sờ, không biết tại sao Trương Lan lại trở mặt, nói về quan hệ hiện tại giữa hắn và Trương Lan, xác thực là đã không bằng trước kia rồi, nhưng trên vấn đề đối kháng với Dương Tử Hiên, hẳn là phải nhất trí đối ngoại mới đúng.
“ Lão Trương, anh đây là có ý gì? Anh đây là... “ Bạch Thự không nói được nữa, hắn không biết mình đắc tội Trương Lan ở đâu.
Trương Lan hắc hắc cười lạnh, nói: “ Tôi không có ý gì, chỉ tự trách mình nhận lầm người mà thôi. “
“ Lão Trương, anh nói cho rõ ràng lên, anh nhận lầm ai? Tôi sao? “ Bạch Thự cũng có chút tức giận hỏi.
Trương Lan nhàn nhạt nói: “ Không phải anh vừa mới rất vui vẻ cùng Tiểu Hoàn sao, gọi điện thoại cho tôi làm gì vậy? “
Lời này vừa nói ra, sắc mặt Tiểu Hoàn đang mang đồ ăn lên lập tức biến đổi, sắc mặt Bạch Thự cũng đại biến.
“ Tôi nói lão Trương này, anh nói cái gì vậy, tôi và bảo mẫu nhà anh có thể có quan hệ gì đây, lúc nàng đi mua đồ ăn, tôi đúng là vẫn một mực ngồi ở khu nghỉ dưỡng Hoàng Hồ! “ Bạch Thự tìm mọi cách chống chế.
Trương Lan dừng lại một chút, sau đó mới lên tiếng: “ Bạch Thự, bây giờ tôi là người sáng mắt, không nói lời bịa đặt, anh khỏi phải nghĩ đến chuyện lừa gạt tôi, kỳ thật tôi đã sớm hoài nghi, mỗi lần Tiểu Hoàn đi ra ngoài mua thức ăn, cũng phải mất đến bốn năm giờ, mua chút đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-can-bo/2814137/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.