Dương Tử Hiên suy tư một lúc mới nói: “ Cái này, có lẽ là tôi có thể làm được! “
“ Anh bảo cảnh sát phụ trách ngắm bắn chuẩn bị cho tốt, tôi sẽ phụ trách dẫn dắt chú ý của bọn hắn, anh phụ trách tham mưu! “ Dương Tử Hiên nói.
Đỗ Sơn Mộc có chút ít hoài nghi nhìn Dương Tử Hiên, tuy danh khí Dương Tử Hiên tại ủy ban thành phố rất lớn, nhưng Đỗ Sơn Mộc cảm thấy, tại loại lĩnh vực chuyên nghiệp của công an này, Dương Tử Hiên chắc là không có tài năng gì, cho nên trong lòng cảm thấy chút hoài nghi.
“ Dương thị trưởng quen biết cô bé kia sao? “ Đỗ Sơn Mộc đột nhiên hỏi.
Dương Tử Hiên gật gật đầu, nói: “ Quen biết, nàng là một người bạn bè của tôi! “
Đỗ Sơn Mộc có cảm giác như bừng tỉnh đại ngộ, phân phó tay súng bắn tỉa vài câu, liền đi ra ngoài xa xa, nhìn xem Dương Tử Hiên sẽ dẫn dắt sự chú ý của địch nhân rời đi thế nào.
Dương Tử Hiên hướng hai cảnh sát bắt lão đại vẫy vẫy tay, hai người liền mang lão đại lên.
Dương Tử Hiên nói mấy câu tại bên tai lão đại, trên mặt lão đại lập tức đầy vẻ vui mừng.
Hướng phía tên lưu manh đang giữ con tin, lão đại lớn tiếng hô to: “ Tao nói lão Lục này, mày muốn làm gì? Công an không phải là thứ mày có thể đối kháng, có lẽ là mày tranh thủ thời gian buông con tin, đầu hàng đi, tao bị bắt, mày cũng không trốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-can-bo/2814114/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.