Cho nên, đau dài không bằng đau ngắn, Dương Tử Hiên quyết định đào sâu vào nhà máy chế biến giấy này.
Lưu Bất Khắc xuất thân quân nhân, thực chất ở bên trong đều là nhiệt huyết chảy xuôi theo dòng máu, nghe Dương Tử Hiên nói xong, liền tức giận mắng: “ Cái nhà máy chế biến giấy này cũng khinh người quá đáng rồi, thật không biết Giản Văn Phong làm sao lại ngu xuẩn như vậy, để cho nhà máy chế biến giấy, cái loại nhà máy không có lương tâm này ngụ lại khu công nghiệp, bị tước bỏ chức quan là không oan! “
Dương Tử Hiên khoát tay áo, nói: “ Mấy ngày nay anh lén liên lạc với người nhà những công nhân viên chức tử vong này, bảo bọn họ tụ tập lại, làm một hồi lớn hơn nữa, nói công ủy khu công nghiệp sẽ làm chủ cho bọn họ! “
“ Tốt nhất là liên lạc với cả đám công nhân gặp tai nạn lao động không được bồi thường kia, hình thành một hồi vận động thanh thế to lớn, phản kháng nhà máy chế biến giấy lòng dạ hiểm độc! “ Dương Tử Hiên dùng ngữ khí âm vang nói.
“ Vài ngày này, nhà máy chế biến giấy bởi vì Phương quản lý bị bắt mà huyên náo sôi trào, phỏng chừng không ai nhàn hạ để bận tâm hướng đi của anh, lão Lưu, anh có thể yên tâm đi tụ tập những người này lại, có cái tình huống gì đặc biệt phát sinh, lập tức hướng tôi báo cáo! “ Dương Tử Hiên dùng thanh âm nhàn nhạt phân phó Lưu Bất Khắc.
“ Đây là tôi cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-can-bo/2813939/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.