Đầu đường Tử Kim, lưu lượng người không ít, chỉ là, chứng kiến hai mỹ nữ Lâm Nhược Thủy cùng Chu Di, cũng không nhịn được mà liên tiếp ghé mắt, nghỉ chân đứng xem.
Chu Di mặc một bộ quần áo mùa đông thật dài, một đôi dép lê thủy tinh cao cao, tóc dài lượn sóng ở phía sau, dáng người có vẻ cao gầy mà ăn mặc rất mốt, mười phần mỹ nhân thành phần tri thức đô thị đời sau, tuy ngũ quan không tinh sảo đẹp mắt như Lâm Nhược Thủy, nhưng cũng là nhất đẳng mỹ nữ.
Lâm Nhược Thủy thì là mặc áo lông rộng thùng thình, phong cách Bắc Âu, ăn mặc quần mồi hơn nữa còn giày đi tuyết, mới mẻ mà không mất đi sự sưởi ấm, trên áo lông có đồ án bông tuyế, thập phần hợp với không khí mùa đông này.
“ Đúng rồi như thế nào không thấy Hứa Băng? Ngươi gọi điện thoại cho nàng chưa? “ Lâm Nhược Thủy hơi quay đầu, nhìn về phía Chu Di.
“ Ta gọi điện thoại cho nàng rồi, hiện tại nàng và lão công của nàng đang đi công tác rồi, phỏng chừng cả năm nay cũng không về được, chắc là kiếm tiền kiếm đến hết tay. “ Chu Di lắc đầu cười nói.
“ Hai vợ chồng Hứa Băng năm trước đều xử lý chuyện ngừng lương giữ chức, rời khỏi đơn vị công chức, xuống biển kinh doanh, đều chạy đến Hải Giác, nghe nói bên kia đầy đất hoàng kim, là thiên đường cho người mạo hiểm. “
Lâm Nhược Thủy cười khổ lắc đầu, nói: “ Thiên hạ nào có bữa cơm trưa miễn phí, nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-can-bo/2813771/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.