Editor: Đá bào
Beta: Bảo Trân
—
Lúc đầu anh chỉ hôn thăm dò cho đến khi cô nghiêng người về phía trước, anh chiếm lấy môi thật sâu, nâng mặt cô lên cao hơn. Vị ngọt của kẹo mút lan tỏa giữa hai người.
Đó là nụ hôn đầu tiên của hai người nhưng họ giống như không dạy cũng biết, Ôn Nam Tịch không biết từ khi nào đã nhắm mắt lại, gió đêm thổi qua làm rối tung mái tóc sau gáy cô, anh hơi nghiêng đầu che khuất ánh sáng dưới bậc thềm giấu cô trong vòng tay hôn thật sâu từng tấc từng tấc.
Gió dần dần mạnh hơn, cái lạnh thấu xương nhưng ở đây cả hai không hề biết đến cái lạnh bên ngoài như thể giữa trời đất chỉ còn lại mình họ.
Bậc thang phía trên.
Cánh cửa bị một bàn tay khác đẩy ra rồi đóng lại, Nhan Khả cũng uống rất nhiều rượu, do tiền bối từng thích cô ta chuốc đến say, cô ta nói với Đàm Vũ Trình: “Tránh ra.”
Đàm Vũ Trình bất cần dựa vào cửa nói: “Bên ngoài lạnh như vậy, tốt nhất cậu không nên ra ngoài.”
Lúc này Trần Phi cũng có chút say mỉm cười đi tới nhìn Nhan Khả, Trần Phi suy nghĩ một chút chỉ vào cô ta nói: “Đúng rồi, hình như hôm nay tôi nghe thấy chị nói chuyện với chị Ôn trong văn phòng….”
Sắc mặt Nhan Khả lập tức trở nên cảnh giác, vô thức nhìn về phía Đàm Vũ Trình.
Đàm Vũ Trình rất có hứng thú mà nhìn Trần Phi: “Cậu ta đã nói gì? Tôi rất tò mò.”
Trần Phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-bo/3422315/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.