Vào ngày mùng tám tháng Giêng âm lịch, nhân dịp con số tốt lành này, Trình Ương và những người khác bắt đầu làm ăn.
Liễu Sùng không đi vùng khác thu mua hàng nữa, bởi vì chuẩn bị mở chi nhánh, anh dứt khoát từ bỏ chuyện bán sỉ này, quay lại cùng bọn Trình Ương kinh doanh bán lẻ mở cửa hàng. Mặc dù bán sỉ rất dễ kiếm tiền, nhưng nếu làm tốt chuỗi cửa hàng thì nó còn lời hơn bán sỉ nữa.
Cửa hàng ở mặt tiền chợ Đông Dương tạm thời do Hoàng Thừa Phó Dương quản lý. Sau khi Liễu Sùng và Trình Ương so sánh nguồn khách hàng ở từng khu vực từ khi mở cửa hàng đến nay, thì họ quyết định tìm cửa hàng ở khu vực mới hoạt động mạnh nhất.
Đầu xuân bắt đầu một năm mới, nhưng cũng không thiếu cửa hàng vì vậy mà đóng cửa, cho nên cửa hàng cũng không khó tìm. Bọn Liễu Sùng đi dạo mấy ngày rất nhanh chọn thuê được một mặt bằng bên ngoài chợ khu mới.
Bước tiếp theo là trang trí cửa hàng và quảng bá, các bước thực hiện giống như khi mở cửa hàng đầu tiên, tuy nhiên việc quảng bá rõ ràng dễ dàng hơn nhiều so với khi mới mở chi nhánh đầu tiên. Trong thời gian này, chi nhánh đầu tiên đã tích lũy được đủ danh tiếng, ở khu mới cũng có nhiều khách hàng, có thể nói là tự kéo được nhóm khách hàng. Nên khi tuyên truyền bọn họ chỉ đăng một vài bài viết trên Wechat về cửa tiệm mới khai trương, sau đó in thêm chút tờ rơi đi là là xong. Thêm Hoàng Thừa bên kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gi-con-cua-cau-ay-la-con-cua-toi/1136161/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.